Thơ ĐỌC và CẦU NGUYỆN theo TIN MỪNG mỗi ngày
Lm. Petrus. Nguyễn Hữu Đào (Hiền Lâm).
Click xem thêm:
Quyển I. Mùa Vọng và Giáng Sinh
Quyển II. Mùa Chay & Phục Sinh
Quyển IV. Lễ kính Chúa – Đức Mẹ – các thánh
Quyển III. MÙA THƯỜNG NIÊN
TUẦN I THƯỜNG NIÊN
THỨ HAI TUẦN I THƯỜNG NIÊN
Mc 1,14-20
Ngay sau khi ông Gio-an bị nộp,
Đức Giê-su đến miền Ga-li-lê.
Người bắt đầu sứ vụ được sai đi,
Rao giảng Tin Mừng Nước Thiên Chúa đến.
Người nói: “Này thời kỳ đã mãn kết,
Và triều đại Thiên Chúa đã đến gần,
Anh em hãy mau sám hối ăn năn,
Và tin vào Tin Mừng, Tôi truyền dạy”.
Đang đi dọc Biển Hồ, thì Người thấy
Ông Si-mon và anh là An-rê,
Đang quăng lưới xuống biển, thợ lành nghề,
Cả hai ông đều theo nghiệp đánh cá.
Người bảo: “Các anh hãy theo tôi đã,
Tôi sẽ làm cho thành kẻ lưới người
Như lưới cá, giữa trùng trùng biển khơi”,
Các ông bỏ lại, đi theo Người, lập tức.
Sau đó, Người đi xa hơn một chút,
Thấy Gia-cô-bê, con Dê-bê-đê,
Và em ông là Gio-an, cùng nghề,
Cả hai đang ngồi trong thuyền vá lưới.
Người thấy hai ông, liền lên tiếng gọi,
Và các ông đã bỏ lại cha mình,
Đi theo Người, dấn thân bước hành trình,
Rao giảng Tin Mừng, thời kỳ cứu độ.
+++
Lay Chúa, xin giúp con biết chọn lựa,
Dấn thân bước theo tiếng gọi lên đường,
Đi loan báo Tin Mừng, tin yêu thương,
Đem về những ai chưa nhận biết Chúa.
THỨ BA TUẦN I THƯỜNG NIÊN
Mc 1,21-28
Tại Ca-phác-na-um, ngày Sa-bát,
Đức Giê-su giảng dạy trong hội đường,
Lời của Người làm thiên hạ tán dương:
Có uy quyền, khác kinh sư ký lục.
Có một người bị thần ô uế nhập,
Hét: “Ông Giê-su Na-da-rét ơi !
Chuyện của ông can gì đến chúng tôi ?
Tôi biết ông là ai? Là Đấng Thánh !”
Nhưng Đức Giê-su quát mắng và ra lệnh:
“Câm đi và mau xuất khỏi người này,
Thần ô uế lay mạnh người cuồng quay,
Thét một tiếng, xuất ra ngay lập tức.
Mọi người đều rất sững sờ kinh ngạc:
“Thế này là sao? Thế này nghĩa là gì?
Lời giảng dạy thì mới mẻ, quyền uy,
Thần ô uế cũng tuân mệnh Người nói”.
Lập tức, cả hội đường như mở hội,
Danh tiếng Người đồn ra khắp mọi miền,
Vùng cận Ga-li-lê, đến ngoại biên.
*Đức Chúa viếng thăm dân Người, đã đến).
+++
Lạy Chúa Giê-su, xin thương mau đến!
Đuổi tà thần ô uế ra khỏi con,
Là những suy nghĩ xấu xa trong tâm hồn,
Và những đam mê thế trần hèn thấp.
THỨ TƯ TUẦN I THƯỜNG NIÊN
Mc 1,29-39
Từ Ca-phác-na-um, vừa ra khỏi,
Đức Giê-su đến nhà ông Si-mon,
Đem theo Gia-cô-bê và Gio-an.
Lúc đó, vợ ông Si-mon sốt nặng.
Họ nói cho Người biết về tình trạng
Người lại gần bà, và cầm lấy tay,
Đỡ bà dậy và cơn sốt dứt ngay.
Bà chỗi dậy và lo toan phục vụ.
Mặt trời lặn, người ta mang đủ thứ:
Những người bệnh hoạn tật nguyền, ốm đau,
Và những ai bị quỷ ám, âu sầu…
Cả thành tụ tập xúm quanh trước cửa.
Đức Giê-su đã chữa lành tất cả:
Chữa hết bệnh tình, xua đuổi quỷ ma,
Người nghiêm cấm quỷ không được nói ra:
Người là ai, Danh Người không được tiết lộ.
Lúc sáng sớm, khi mặt trời chưa tỏ,
Người ra nơi hoang vắng cầu nguyện riêng,
Ông Si-mon và các bạn đi tìm.
Họ đã gặp thấy Người đang cầu nguyện.
Các ông thưa: “Mọi người đang tìm kiếm”
Người bảo: Còn phải qua làng chung quanh,
Thầy đến cốt để việc này thi hành…
Rồi Người đi, khắp Ga-li-lê rao giảng.
+++
Lạy Chúa, xin thánh hóa suốt ngày sống:
Thức dậy đến dâng Thánh Lễ ban mai,
Chiều dâng kinh tạ ơn Chúa một ngày,
Tối xét mình, xin an bình giấc ngủ.
THỨ NĂM TUẦN I THƯỜNG NIÊN
Mc 1,40-45
Có một người bị bệnh phong chạy đến,
Quỳ dưới chân Đức Giê-su, thưa rằng:
“Lạy Ngài, nếu Ngài muốn, Ngài thương,
Ngài có thể làm cho tôi được sạch”.
Người đưa tay đụng vào anh, ra lệnh:
“Tôi muốn, anh hãy được sạch tức thì”
Ngay lập tức bệnh phong đã biến đi,
Người ra lệnh: Đừng nói cho ai nhé.
Và Người bảo: “Hãy trình diện tư tế,
Và vì anh đã được sạch, thì đi
Dâng của lễ theo lề luật Mô-sê,
Cho người ta biết, hãy đi làm chứng.
Nhưng vừa đi, anh loan truyền lan rộng,
Làm Đức Giê-su không thể công khai
Đến nỗi tìm nơi hoang vắng ở ngoài.
Và dân chúng khắp nơi kéo về gặp.
+++
Lạy Chúa Giê-su từ bi lân tuất
Xin cho con được Chúa thương chữa lành
Cho sạch hết bệnh phong cùi tâm linh,
Hầu được xứng đáng làm người con Chúa.
THỨ SÁU TUẦN I THƯỜNG NIÊN
Mc 2,1-12
Bấy giờ, Đức Giê-su cùng môn đệ
Cùng trở lại thành Ca-phác-na-um,
Dân chúng đã tụ tập lại rất đông.
Đến nỗi ở cửa không còn chỗ đứng.
Người nói Lời Thiên Chúa cho dân chúng.
Bấy giờ người ta đem đến cho Người,
Kẻ bại liệt, bốn người khiêng đến nơi,
Nhưng dân quá đông, không sao vào được.
Họ mới dỡ mái nhà thành lỗ hổng
Rồi thòng người bại liệt xuống giữa nhà.
Thấy lòng tin mạnh, Người liền bảo là:
“Này con, tội con được tha rồi đó”.
Nhưng có mấy kinh sư đang ngồi ngó,
Họ nghĩ thầm trong bụng về chuyện này:
“Sao ông ta nói vậy, phạm thượng thay,
Ai có quyền tha tội, ngoài Thiên Chúa?”
Tâm trí Đức Giê-su thấu biết họ
Đang nghĩ thầm như thế, Người bảo luôn:
“Sao các ông nghĩ thầm thế trong lòng,
Trong hai điều sau đây nên chọn lựa:
Một là bảo: ‘Tội con đã được tha thứ’,
Hai là bảo: ‘Dậy vác chõng mà đi’.
Vậy theo các ông nên chọn điều gì,
Trong hai điều, điểu nào dễ hơn cả.
Vậy để các ông biết mà ghi nhớ
Con Người có quyền tha dưới đất này”.
Đức Giê-su truyền người bại liệt hay:
“Con đứng dậy vác chõng về nhà lại”.
Người bại liệt vác chõng đi thoải mái,
Dân nhìn thấy đều sửng sốt vô cùng,
Họ tôn vinh Thiên Chúa đã dủ thương,
Họ nói: “Chưa bao giờ thấy như vậy”
+++
Lạy Chúa, sự thế trần gian Chúa thấy,
Bệnh bại liệt tâm hồn đã nan y,
Xin ra tay cứu chữa, dẫn đưa về,
Tha thứ và phục hồi nên người mới.
THỨ BẢY TUẦN I THƯỜNG NIÊN
Mc 2,13-17
Đức Giê-su ra bờ biển hồ giảng,
Toàn thể dân chúng đều đến với Người,
Và Người đã dạy dỗ họ nhiều lời.
Rồi Người đi ngang qua trạm thu thuế.
Người thấy ông Lê-vi thì để ý,
Là một thu thuế viên, ông đang ngồi,
Đức Giê-su bảo: “Anh hãy theo tôi”.
Ông đứng dậy đi theo Người lập tức.
Đức Giê-su đến nhà ông ăn uống,
Nhiều người thu thuế tội lỗi đến chung,
Họ với Người và môn đệ ăn cùng,
Các kinh sư thấy thế thì khó chịu,
Họ gặp các môn đệ Người và nói:
“Sao ông ấy lại ăn uống đồng bàn
Với người thu thuế tội lỗi ngập tràn?”
Nghe vậy, Đức Giê-su nói với họ:
“Người khỏe mạnh không cần thầy thuốc chữa,
Nhưng những ai đau ốm thì mới cần.
Tôi không đến để kêu gọi chính nhân,
Nhưng đến để kêu gọi người tội lỗi”.
+++
Lạy Chúa, con đầy tội lỗi yếu đuối,
Được Chúa thương kêu gọi và chữa lành,
Xin cho con cùng Chúa tiếp hành trình,
Hoán cải tội nhân trở về với Chúa.
TUẦN II THƯỜNG NIÊN
NĂM A: Ga 1,29-34
Khi Gio-an thấy Đức Giê-su đến,
Tiến đến gần mình ông liền nói lên:
“Đây là Chiên Thiên Chúa dịu hiền,
Đây Đấng xóa tội trần gian, lầm lỗi.
Chính Người là Đấng tôi từng nói tới,
Khi bảo rằng: Có người đến sau tôi,
Nhưng trổi vượt hơn tôi, thật cao vời,
Vì Người có trước tôi từ muôn thuở.
Dù không biết, nhưng tôi là phép rửa,
Để Người được tỏ cho Ít-ra-en”.
Gio-an làm chứng: “Thấy rõ nhãn tiền,
Thần Khí hình bồ câu từ trời xuống,
Tôi đã không biết Người, để làm chứng,
Nhưng Đấng sai làm phép rửa bảo tôi:
Ngươi thấy Thần Khí xuống ngự trên ai
Chính là Đấng rửa trong Thánh Thần Chúa.
Tôi đã thấy nên tôi xin chứng thực,
Người chính là Đấng chủ ấn Thiên Sai,
Là Đấng Thiên Chúa chọn tự muôn đời,
Đến cứu độ thế nhân khỏi tội lỗi.
+++
Lạy Chiên Thiên Chúa, cứu tinh nhân loại,
Nhờ Ngài mà thế giới được phục hồi,
Xin cho con sống trọn vẹn kiếp người,
Nhờ đó con được trở thành con Chúa.
NĂM B: Ga 1,35-42
Khi ấy, ông Gio-an đang đứng đó,
Cùng với hai môn đệ trong nhóm ông,
Thì thấy Đức Giê-su vừa đi ngang,
Ông liền nói: “Đây là Chiên Thiên Chúa”.
Hai môn đệ Gio-an nghe lời đó,
Thì đi theo Đức Giê-su liền khi.
Người quay lại hỏi: “Các anh tìm gì?”
Họ đáp: “Thưa Ráp-bi ở đâu vậy?”
Người bảo họ: “Đến mà xem sẽ thấy”.
Họ đã đến xem nơi ở của Người,
Lúc đó tầm vào khoảng giờ thứ mười,
Họ ở lại với Người cả ngày hôm ấy.
An-rê anh ông Si-môn liền chạy
Đi gặp người em mình và nói ra:
“Chúng tôi đã gặp Đấng Mê-si-a”
Rồi An-rê dẫn em mình đem tới.
Đức Giê-su nhìn Si-môn và nói:
“Anh là Si-môn, con ông Gio-na,
Từ nay anh sẽ được gọi tên là:
Kê-pha, tức Phê-rô, nghĩa là Đá”.
+++
Lạy Chúa Giê-su, Ngôi Lời giáng hạ,
Xin cho con nghe tiếng Chúa gọi mời,
Đến mà xem và ở lại với Ngài,
Và giới thiệu cho tha nhân gặp Chúa.
NĂM C: Ga 2,1-11
Khi ấy, tại Ca-na có tiệc cưới,
Thân mẫu Đức Giê-su cũng được mời,
Đức Giê-su và môn đệ đến chung vui.
Nhưng khi ấy thiếu rượu, thật khó xử.
Thân mẫu Đức Giê-su liền nói nhỏ:
“Con ơi, kìa họ đã hết rượu rồi”
Người đáp: “Chuyện đó can gì đến tôi?
Ấy là vì giờ của tôi chưa đến”.
Thân mẫu nói với gia nhân giúp việc:
“Người bảo gì, các anh cứ làm ngay”.
Có sáu chum đá, để rửa chân tay,
Mỗi chum đựng chừng trăm hai mươi lít.
Đức Giê-su bảo họ: Đổ đầy hết
Vào các chum bằng đá, đổ đầy dư,
Rồi múc ra đem cho tổng quản gia,
Quản tiệc nếm, ngỡ ngàng không tin nổi:
Quản tiệc gọi tân lang lại và nói:
“Ai cũng thết rượu ngon trước kia mà,
Rượu kém chỉ tiếp khách đã ngà ngà,
Anh giữ rượu này đến bao giờ nữa”.
Đức Giê-su lần đầu làm dấu lạ,
Tại Ca-na, miền Ga-li-lê-a,
Và bày tỏ vinh quang của Người ra.
Các môn đệ đã tin vào Người cả.
+++
Lạy Chúa, như tiệc cưới ngày xưa đó
Đôi tân hôn được Đức Mẹ chuyển cầu,
Thì hôm nay, cho con biết đến mau
Nhờ Đức Mẹ cầu bầu khi bế tắc.
THỨ HAI TUẦN II THƯỜNG NIÊN
Mc 2,18-22
Các môn đệ ông Gio-an, khi ấy
Và người Pha-ri-sêu đều ăn chay,
Nên họ hỏi Đức Giê-su điều này:
“Sao môn đệ ông, không ăn chay vậy?”
Người trả lời: “Khách đến dự tiệc cưới,
Lại khóc than khi ở với Tân Lang ?
Khi Chàng Rể bị đem khỏi hôn trường,
Bấy giờ họ ăn chay là mởi phải !
Chẳng ai vả áo cũng bằng vải mới,
Vì vải mới kéo áo cũ rách thêm,
Chớ đổ rượu mới vào bầu cũ mèm,
Vì rượu mới làm bầu da nứt bể…”
+++
Lạy Chúa, xin giúp con giữa cuộc thế,
Sống thời gian hoan lạc của Tin Mừng,
Để khi gặp thời thử thách đau thương,
Vẫn một lòng kiên trung và tín thác.
THỨ BA TUẦN II THƯỜNG NIÊN
Mc 2,23-28
Khi ấy, vào một ngày Sa-bát nọ,
Đức Giê-su đi băng qua cánh đồng,
Các môn đệ bứt lúa ăn, dọc đường,
Người Pha-ri-sêu cho rằng vô phép.
Họ gặp Đức Giê-su, nói hơn thiệt:
“Này các môn đệ ông sao thế kia,
Ngày Sa-bát, đâu được phép làm gì ?”
Người đáp: “Chẳng lẽ các ông chưa rõ:
Chuyện ông Đa-vít và các thuộc hạ,
Dưới thời thượng tế A-bi-a-tha
Lúc đói bụng họ đã vào đền thờ,
Ăn bánh tiến, chỉ dành cho tư tế”.
Người nói tiếp: “Ngày sa-bát liên hệ,
Được tạo ra là để vì con người,
Chứ không phải phụ thuộc Sa-bát thôi.
Bởi Con Người làm chủ ngày Sa-bát”.
+++
Lạy Chúa, giới răn Chúa được thiết lập,
Là để con người được sống bình an.
Xin cho chúng con đừng câu nệ cầu toàn,
Mà tổn thương tình bác ái Chúa dạy.
THỨ TƯ TUẦN II THƯỜNG NIÊN
Mc 2,13-17
Đức Giê-su vào hội đường, khi ấy
Ở đó có một người bị bại tay,
Họ rình xem, ngày Sa-bát hôm nay,
Ngài có chữa bệnh, thì sẽ tố cáo.
Đức Giê-su nhìn người bệnh và bảo:
“Này anh đứng dậy, bước ra giữa đây !”
Rồi hỏi họ: “Trong ngày Sa-bát này,
Được làm điều lành, hay làm điều dữ… ?”
Họ làm thinh. Đức Giê-su giận dữ,
Buồn bực vì họ chai đá gian tà
Người bảo người bệnh: “Anh giơ tay ra
Và người bi bại tay được khỏi bệnh.
Ra khỏi đó, người Pha-ri-sêu bàn tính,
Tìm bàn bạc với phe Hê-rô-đê,
Để phải làm sao tìm được cách gì,
Giết Đức Giê-su vì đã lỗi luật.
+++
Lạy Chúa,
THỨ NĂM TUẦN II THƯỜNG NIÊN
Mc 3,7-12
Đức Giê-su cùng với các môn đệ,
Lui về Biển Hồ, miền Ga-li-lê,
Từ Giu-đê, Giê-ru-sa-lem về,
Từ I-đu-mê, bên Gio-đan đến,
Thành Tia và Si-đôn, vùng phụ cận,
Người ta lũ lượt kéo đến với Người,
Môn đệ chuẩn bị thuyền cho Người ngồi,
Để Người khỏi bị đám đông chen lấn.
Quả thế, Người chữa lành hết bệnh tật,
Nên bệnh nhân đổ xô đến với Người,
Họ mong sờ vào Người, bệnh sẽ thôi,
Thần ô uế thấy Người thì kinh phục,
Chúng phủ phục và kêu lên hoảng hốt:
“Ông là Con Thiên Chúa, đến từ trên”
Nhưng Người cấm ngặt, chúng phải lặng im,
Không được tiết lộ Người cho ai biết.
+++
Lạy Chúa,
THỨ SÁU TUẦN II THƯỜNG NIÊN
Mc 2,13-17
+++
THỨ BẢY TUẦN II THƯỜNG NIÊN
Mc 2,13-17
+++
TUẦN III THƯỜNG NIÊN
NĂM A: Mt 4,12-17
Khi nghe tin ông Gio-an bị nộp,
Đức Giê-su lánh qua Ga-li-lê,
Rồi Người bỏ Na-da-rét hương quê,
Đến Ca-phác-na-um ven hồ nước.
Là biển hồ Ga-li-lê quen thuộc,
Hạt Dơ-vu-lun và Náp-ta-li,
Để ứng nghiệm lời tiên báo xưa kia
Là ngôn sứ I-sai-a đã nói:
“Dơ-vu-lun và Náp-ta-li hỡi,
Này đường ven biển, tả ngạn Gio-đan,
Hỡi Ga-li-lê, miền đất ngoại dân !
Đoàn dân đang ngồi trong tăm tối,
Đã thấy một ánh huy hoàng chiếu rọi,
Những kẻ đang trong bóng tối tử thần”.
Từ lúc đó, Đức Giê-su kêu mời:
“Hãy sám hối, vì Nước Trời gần tới”.
+++
Lạy Chúa, xin cho con biết thống hối,
Và theo lời mời gọi sống Tin Mừng,
Để thoát ra khỏi tăm tối thê lương,
Được chữa lành khỏi tật nguyền, tội lỗi.
NĂM B: Mc 1,14-20
Ngay sau khi ông Gio-an bị nộp,
Đức Giê-su đến miền Ga-li-lê.
Người bắt đầu sứ vụ được sai đi,
Rao giảng Tin Mừng Nước Thiên Chúa đến.
Người nói: “Này thời kỳ đã mãn kết,
Và triều đại Thiên Chúa đã đến gần,
Anh em hãy mau sám hối ăn năn,
Và tin vào Tin Mừng, Tôi truyền dạy”.
Đang đi dọc Biển Hồ, thì Người thấy
Ông Si-mon và anh là An-rê,
Đang quăng lưới xuống biển, thợ lành nghề,
Cả hai ông đều theo nghiệp đánh cá.
Người bảo: “Các anh hãy theo tôi đã,
Tôi sẽ làm cho thành kẻ lưới người
Như lưới cá, giữa trùng trùng biển khơi”,
Các ông bỏ lại, đi theo Người, lập tức.
Sau đó, Người đi xa hơn một chút,
Thấy Gia-cô-bê, con Dê-bê-đê,
Và em ông là Gio-an, cùng nghề,
Cả hai đang ngồi trong thuyền vá lưới.
Người thấy hai ông, liền lên tiếng gọi,
Và các ông đã bỏ lại cha mình,
Đi theo Người, dấn thân bước hành trình,
Rao giảng Tin Mừng, thời kỳ cứu độ.
+++
Lay Chúa, xin giúp con biết chọn lựa,
Dấn thân bước theo tiếng gọi lên đường,
Đi loan báo Tin Mừng, tin yêu thương,
Đem về những ai chưa nhận biết Chúa.
NĂM C: Lc 1,1-4; 4,14-21
Thưa ngài Thê-ô-phi-lô đáng kính,
Có nhiều người ra công soạn tường trình,
Tôi cũng cẩn thận tra cứu sự tình,
Tuần tự viết ra, tặng ngài kính quý.
Khi ấy, Đức Giê-su đầy Thần Khí,
Người trở về miền xứ Ga-li-lê,
Danh tiếng đồn ra khắp nẻo Người đi,
Người giảng dạy trong hội đường của họ.
Rồi đến Na-da-rét, quê Người ở,
Hội đường ngày Sa-bát, như đã quen,
Người vào và đứng lên đọc Sấm Truyền,
Họ trao sách I-sai-a ngôn sứ.
Người gặp ngay đoạn chép khi vừa mở:
“Thần Khí của Đức Chúa ngự trên tôi,
Đức Chúa đã xức dầu tấn phong tôi,
Để loan Tin Mừng cho người nghèo khó.
Người đã sai tôi đi để công bố,
Tha kẻ giam cầm, xóa bỏ mù lòa,
Người bị áp bức được trả tự do,
Công bố năm hồng ân của Đức Chúa”.
Đức Giê-su cuộn sách vừa công bố
Trao sách cho người giúp việc hội đường,
Người ngồi xuống, mọi con mắt nhìn trông,
Người liền nói: “Hôm nay ứng nghiệm rõ,
Lời Thánh Kinh quý vị vừa nghe đó”.
Mọi người đều thán phục và tán thành,
Những lời hay ý đẹp trong Thánh Kinh
Từ miệng người nói ra lời ân sủng.
+++
Lạy Chúa Giê-su, đời đời ca tụng,
Ngài đã đến công bố năm hồng ân
Xin giải phóng con khỏi cảnh giam cầm
Trong xác thịt, thế gian và tội lỗi.
THỨ HAI TUẦN III THƯỜNG NIÊN
Mc 2,13-17
+++
THỨ BA TUẦN III THƯỜNG NIÊN
Mc 2,13-17
+++
THỨ TƯ TUẦN III THƯỜNG NIÊN
Mc 2,13-17
+++
THỨ NĂM TUẦN III THƯỜNG NIÊN
Mc 2,13-17
+++
THỨ SÁU TUẦN III THƯỜNG NIÊN
Mc 2,13-17
+++
THỨ BẢY TUẦN III THƯỜNG NIÊN
Mc 2,13-17
+++
Discussion about this post