CHÚA NHẬT VI PHỤC SINH
NĂM A
I. ĐỌC TIN MỪNG: Ga 14,15-21
Nếu anh em yêu mến Thầy, anh em sẽ giữ các điều răn của Thầy. Thầy sẽ xin Chúa Cha và Người sẽ ban cho anh em một Đấng Bảo Trợ khác đến ở với anh em luôn mãi. Đó là Thần Khí sự thật, Đấng mà thế gian không thể đón nhận, vì thế gian không thấy và cũng chẳng biết Người. Còn anh em biết Người, vì Người luôn ở giữa anh em và ở trong anh em. Thầy sẽ không để anh em mồ côi. Thầy đến cùng anh em. Chẳng bao lâu nữa, thế gian sẽ không còn thấy Thầy. Phần anh em, anh em sẽ được thấy Thầy, vì Thầy sống và anh em cũng sẽ được sống. Ngày đó, anh em sẽ biết rằng Thầy ở trong Cha Thầy, anh em ở trong Thầy, và Thầy ở trong anh em. Ai có và giữ các điều răn của Thầy, người ấy mới là kẻ yêu mến Thầy. Mà ai yêu mến Thầy, thì sẽ được Cha của Thầy yêu mến. Thầy sẽ yêu mến người ấy, và sẽ tỏ mình ra cho người ấy.”
II. SUY NIỆM
“ĐẤNG BẢO TRỢ SẼ ĐẾN VỚI ANH EM”
Bài Tin Mừng hôm nay là một lời an ủi của Chúa Giêsu dành cho các môn đệ khi Người sắp lìa bỏ thế gian mà về cùng Chúa Cha. Lời an ủi của Chúa Giêsu không đơn thuần chỉ là một sự động viên khích lệ, mà là một lời hứa chắc chắn, rằng Người sẽ xin Chúa Cha ban cho các môn đệ một Đấng Bảo Trợ là Chúa Thánh Thần, Người là Thần Khí Sự Thật, sẽ đến ở cùng, ở với và ở trong các môn đệ.
Từ xa xưa, nơi các toà án, những bị cáo luôn cần đến một “người bảo trợ”. Chức năng của người bảo trợ này là giúp bị cáo đối đáp, biện hộ, bác bỏ và có thể dùng tiền của để chuộc bị cáo về.
Khi đi rao giảng Tin Mừng và làm chứng cho Chúa Giêsu Kitô, các môn đệ luôn phải đối diện với toà án thế gian, bị bắt bớ, bị cáo buộc, bị tra tấn, bị tù đày và cả bị giết chết. Chúa Giêsu biết trước điều này, cũng như Người cũng sẽ bị đem ra trước toà án của thế gian, bị vu khống và giết chết, nên Người đã hứa xin Chúa Cha cử Chúa Thánh Thần đến trên các môn đệ.
Vai trò của Đấng Bảo Trợ là ban cho các môn đệ sự khôn ngoan, hiểu biết, thông minh, khéo liệu và can đảm để làm chứng cho Chúa Giêsu trước mặt quan toà thế gian, như Chúa Giêsu cũng từng khẳng định trong các Tin Mừng Nhất Lãm: “Khi anh em bị điệu ra trước toà, anh em đừng lo phải nói gì, vì chính Thần Khí sẽ nói trong anh em”
Và sự thật đã được chứng thực từ ngày Lễ Ngũ Tuần, sau khi được tràn đầy Chúa Thánh Thần, các môn đệ Chúa Giêsu đã hoàn toàn biến đổi, không còn sự chậm hiểu và nhút nhát sợ sệt, nhưng minh mẫn khôn ngoan và xả thân đi rao giảng Tin Mừng cách hùng hồn và can đảm, dù phải chịu máu đổ đầu rơi.
Đấng Bảo Trợ ban trí thông minh để các môn đệ am hiểu mọi mầu nhiệm cao sâu về Thiên Chúa được tiên báo và ứng nghiệm trong Thánh Kinh, khôn ngoan đối đáp lại mọi chất vấn của người đời, nhớ lại những gì Chúa Giêsu đã nói trước với các ông… Đấng Bảo Trợ ban sức mạnh và lòng đạo đức, để các môn đệ chỉ chọn Chúa, can đảm làm chứng cho Chúa trước mặt muôn dân và băng ngàn vượt suối để rao giảng Tin Mừng.
Chúa Thánh Thần là “Thần Khí Sự Thật”, tức là Thần Khí của Thiên Chúa, Thần Khí thông ban sự thật và cũng là chính sự thật, sẽ giúp các môn đệ ở lại trong sự thật mà Đức Giêsu đã truyền đạt và bảo vệ họ khỏi những thầy xấu và những chọn lựa sai lạc. Nhờ ơn soi sáng của Chúa Thánh Thần, các môn đệ làm chứng cho Sự Thật, làm chứng cho Chúa Giêsu là sự thật toàn vẹn, làm chứng cho thế gian thấy họ sai lầm… Chỉ nhờ Chúa Thánh Thần mà các môn đệ Chúa Kitô không thể sai lạc chân lý.
Tóm lại, nhờ Chúa Thánh Thần là Đấng Bảo Trợ, những môn đệ Chúa Kitô là mỗi tín hữu chúng ta được hướng dồi dào bảy ơn thánh (quen gọi là bảy ơn cả): Khôn ngoan, hiểu biết, thông minh, khéo liệu, mạnh bạo, đạo đức và kính sợ Chúa; để chúng ta chu toàn nhiệm vụ làm chứng cho Chúa giữa đời, mà không lo sợ thế lực nào có thể tách chúng ta ra khỏi tình yêu của chúng ta với Thiên Chúa là Chúa của chúng ta được.
Lạy Chúa, xin ban Thần Khí, canh tân lòng trí và đổi mới địa cầu. Amen
Hiền Lâm
NĂM B
I. ĐỌC TIN MỪNG: Ga 15,9-17
Chúa Cha đã yêu mến Thầy thế nào, Thầy cũng yêu mến anh em như vậy. Anh em hãy ở lại trong tình thương của Thầy. Nếu anh em giữ các điều răn của Thầy, anh em sẽ ở lại trong tình thương của Thầy, như Thầy đã giữ các điều răn của Cha Thầy và ở lại trong tình thương của Người. Các điều ấy, Thầy đã nói với anh em để anh em được hưởng niềm vui của Thầy, và niềm vui của anh em được nên trọn vẹn.
Đây là điều răn của Thầy: anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình. Anh em là bạn hữu của Thầy, nếu anh em thực hiện những điều Thầy truyền dạy. Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết.
Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh em để anh em ra đi, sinh được hoa trái, và hoa trái của anh em tồn tại, hầu tất cả những gì anh em xin cùng Chúa Cha nhân danh Thầy, thì Người ban cho anh em. Điều Thầy truyền dạy anh em là hãy yêu thương nhau.
II. SUY NIỆM
“TÌNH YÊU CAO CẢ NHẤT”
Bài Tin Mừng hôm nay nói lên tương quan tình yêu, trào tràn từ tình yêu Ba Ngôi đến cho con người, qua lời khẳng định của Chúa Giêsu: “Chúa Cha đã yêu mến Thầy thế nào, Thầy cũng yêu mến anh em như vậy. Anh em hãy ở lại trong tình yêu của Thầy” (Ga 15,9). Chúa Giêsu trối lại cho các môn đệ một giới răn mới, là: “Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em”. Nói là giới răn mới không phải vì Mười Giới Răn trong lề luật cũ chưa nói tới, nhưng mới ở đây là “Yêu Như Chúa Yêu”, là tình yêu lớn nhất khi sẵn sàng hi sinh tính mạng vì người mình yêu.
1. Ở lại trong tình yêu Ba Ngôi Thiên Chúa.
Trong mầu nhiệm Ba Ngôi: Chúa Cha yêu Chúa Con đã nhiệm xuy ra Thánh Thần Tình Yêu, tình yêu giữa Ba Ngôi liên kết với nhau khi hướng về nhau đến nỗi trở nên một với nhau. Chúa Giêsu cũng yêu các môn đệ bằng cách luôn hướng các môn đệ, và muốn các môn đệ cũng đáp lại tình yêu đó là luôn hướng về Người, kết hiệp với Người và Ở LẠI trong Người, để cùng nên một với Người, như Người ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Người vậy.
Ao ước của Chúa Giêsu đối với các môn đệ là: “Hãy ở lại trong tình yêu của Người”. Thật vậy, tình yêu không phải gặp nhau hay biết nhau rồi để đó, mà là phải ở lại trong tình yêu dành cho nhau. Nghĩa là yêu Chúa thì luôn ở trong tình yêu của Chúa, chứ không phải chạy theo những thứ khác.
Ở lại trong tình yêu là luôn hướng về nhau: Nghĩa là dù phải “xa mặt nhưng không cách lòng”, không gian địa lý hay thời gian cách biệt cũng không thể tách rời hai con tim đang hướng về nhau. Cũng thế, khi Kitô hữu yêu mến Chúa Giêsu thì luôn nhớ và kết hiệp với Người mọi nơi mọi lúc trong mọi sinh hoạt của cuộc sống. Như thánh Phaolô từng nói: “Ai có thể tách chúng ta ra khỏi tình yêu của Đức Ki-tô? Phải chăng là gian truân, khốn khổ, đói rách, hiểm nguy, bắt bớ, gươm giáo? Tôi tin chắc rằng: cho dầu là sự chết hay sự sống, thiên thần hay ma vương quỷ lực, hiện tại hay tương lai, hoặc bất cứ sức mạnh nào, trời cao hay vực thẳm hay bất cứ một loài thọ tạo nào khác, không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa thể hiện nơi Đức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta” (Rm 8,35.39).
Ở lại trong tình yêu là giữ lời nhau: Khi yêu nhau thật lòng, người ta không quản ngại thực hiện những gì đòi hỏi phải có dành cho nhau; cam kết những ràng buộc với nhau; ao ước và muốn làm những gì người yêu thích và làm hết sức để vui lòng người yêu. Kitô hữu không thể nói yêu Chúa mà không giữ giới răn của Chúa, Kitô hữu yêu Chúa là làm theo ý Chúa và giữ điều răn Chúa. Bởi vì như Chúa Giêsu đã nói rõ điều kiện: “Nếu anh em giữ các điều răn của Thầy, anh em sẽ ở lại trong tình thương của Thầy, như Thầy đã giữ các điều răn của Cha Thầy và ở lại trong tình thương của Người” (Ga 15,10).
Như thế, yêu nhau là ở lại trong tình yêu dành cho nhau, chứ không phải dành cho ai khác – yêu Chúa là dành tình yêu cho duy mình Chúa chứ không dành cho thụ tạo hay dành cho cái ghế hoặc thần tài danh lợi thú… Yêu nhau là luôn hướng về nhau chứ không phải hướng về những thứ khác – yêu Chúa là lòng trí luôn kết hiệp với Chúa mọi nơi mọi lúc chứ không phải thả mình cho những đam mê lo ra chia trí… Yêu nhau là luôn lo lắng và thực hiện nguyện vọng của nhau hơn là lo thực hiện ý mình – Yêu Chúa là lo thực hành ý Chúa qua giới răn Người ban chứ không phải lo làm theo ý mình.
2. Tình yêu cao cả nhất.
Chúa Giêsu đã chọn yêu con người trong mức độ cao nhất là yêu cách nhưng không và chết đi cho người mình yêu. Người cũng mời gọi các môn đệ: “Các con hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương các con” (Ga 15,12). Yêu như Thầy đã yêu, nghĩa là không so đo tính toán mà là tình yêu nhưng không và hi sinh cho nhau. Chúa Giêsu yêu chúng ta và hy sinh chính mình cho chúng ta, thì đến lượt chúng ta cũng biết hi sinh cho nhau.
“Không có tình yêu nào cao cả hơn tình yêu của người đã hi sinh tính mạng vì bạn hữu của mình” (Ga 15,13). Khi hai người yêu nhau, những thứ thư từ, quà cáp, tiền bạc, lời nói… chỉ là những thứ phụ thuộc, điều họ cần chính là con người của nhau, cần hiến dâng hoàn toàn cho nhau, cần được kết hợp với nhau tuy hai mà một…, và đó cũng là chất thể của Bí Tích Hôn Nhân. Hơn ai hết, Chúa Giêsu là Vua Tình Yêu, Người quá thấu hiểu sự thiếu thốn của con người là đối tượng yêu của Người. Những lời nói, hành động của Người để lại thật quý, nhưng có gì quý hơn và con người cần hơn? Có gì minh chứng tình yêu hơn là sự trao ban chính thân mình Người cho con người?
Tương giao bạn hữu (Ga 15, 14-15). Khi đặt mình trong tương giao bạn hữu, Chúa Giêsu phải hạ mình từ một Thiên Chúa cao vời khôn ví xuống làm một con người bình thường để có thể làm bạn với con người. Khi thổ lộ cho ai về cảnh ngộ cá nhân hay gia đình, ngay cả những tâm tư và bí mật của đời mình là dấu chỉ mình tín nhiệm người đó kín đáo, muốn gần gũi với người đó và muốn mở lòng để người đó đi vào đời mình. Ðó là cách thế Ðức Giêsu đã làm để trở nên bạn hữu với ta: “Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết”.
3. Chính Thầy đã chọn anh em (Ga 15,16).
Chúng ta nhớ lại lời Chúa Giêsu đã nói trước đó: “Không ai đến được với Tôi nếu Chúa Cha không lôi kéo người ấy”. Rõ ràng, ơn đức tin là một ơn ban chứ không phải dễ dàng mà có đức tin được. Ơn gọi không phải bắt đầu từ con người, mà là do tác động từ Thiên Chúa trước. Đây cũng là điều mà Chúa Giêsu nói với Phêrô khi ông tuyên xưng Người là Đấng Kitô: “…Không phải là xác thịt mà là do Chúa Cha đã mặc khải”. Thật vậy, nhận biết Chúa Giêsu Kitô là một ân ban yêu thương đến từ Thiên Chúa Cha. Mọi nỗ lực của con người không thể thay thế hồng ân Chúa ban khi tuyển chọn họ, kêu gọi họ nhận biết Người theo đúng chân lý.
Trình thuật các Tin Mừng đều cho thấy chính Chúa Giêsu đến kêu gọi các môn đệ, chứ không phải các môn đệ đến chạy theo Người. Chúa Giêsu không chọn rồi để đó mà là cắt cử các môn đệ đi để họ mang lại hoa trái. Thật vậy, chọn bước theo Chúa không phải là để được an nhàn thư thái mà là để trao ban và phục vụ, để sinh ích cho các linh hồn.
Tóm lại, tình yêu không thể diễn tả được hết bằng ngôn từ, nhưng là sự cảm nhận rất riêng của mỗi người trong sự rung cảm của trái tim mà không bị lệ thuộc của bất cứ ranh giới nào. Tuy nhiên, người môn đệ có một tiêu chuẩn để diễn tả tình yêu đích thực là tuân giữ điều răn yêu thương của Chúa dành cho tha nhân, yêu thương một cách vô vị lợi, không so đo tính toán thiệt hơn, mà là “yêu như Thầy đã yêu” khi sẵn sàng hi sinh cả tính mạng vì bạn hữu.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã yêu và yêu đến cùng khi trao ban đến giọt máu cuối cùng trên thập giá, xin cho chúng con cũng biết yêu thương, hi sinh và trao ban cho nhau một cách không so đo tính toán, để chúng con trở nên môn đệ đích thực của Chúa. Amen
Hiền Lâm
NĂM C
I. ĐỌC TIN MỪNG: Ga 14,23-29
Đức Giê-su nói: “Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy. Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy. Ai không yêu mến Thầy, thì không giữ lời Thầy. Và lời anh em nghe đây không phải là của Thầy, nhưng là của Chúa Cha, Đấng đã sai Thầy. Các điều đó, Thầy đã nói với anh em, đang khi còn ở với anh em. Nhưng Đấng Bảo Trợ là Thánh Thần Chúa Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, Đấng đó sẽ dạy anh em mọi điều và sẽ làm cho anh em nhớ lại mọi điều Thầy đã nói với anh em.
Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban cho anh em bình an của Thầy. Thầy ban cho anh em không theo kiểu thế gian. Anh em đừng xao xuyến cũng đừng sợ hãi. Anh em đã nghe Thầy bảo: “Thầy ra đi và đến cùng anh em”. Nếu anh em yêu mến Thầy, thì hẳn anh em đã vui mừng vì Thầy đi về cùng Chúa Cha, bởi vì Chúa Cha cao trọng hơn Thầy. Bây giờ, Thầy nói với anh em trước khi sự việc xảy ra, để khi xảy ra, anh em tin.
II. SUY NIỆM
“TÌNH YÊU MỚI – BÌNH AN MỚI”
Tình yêu không ai định nghĩa được, nhưng bất cứ ai cũng cảm nhận được nó khi yêu. Tình yêu được Thiên Chúa phú ban cho loài người và chỉ có loài người mới có để sống và yêu. Hai chữ “tình yêu” đã đi vào huyền nhiệm. Tình yêu không thể diễn tả được hết bằng ngôn từ, nhưng là sự cảm nhận rất riêng của mỗi người trong sự rung cảm của trái tim mà không bị lệ thuộc của bất cứ ranh giới nào.
Chúa Giêsu từng cho môn đệ biết là “ai yêu mến thì được Chúa tỏ mình cho”. Nghĩa là, yêu mến chính là điều kiện cần và đủ để được Chúa tỏ mình và đến ở với chúng ta.
Khi hai người yêu nhau, họ dần dần khám phá ra nhau, cảm nhận được tình yêu dành cho nhau và thấu hiểu về nhau mà người ngoài không thể hiểu được. Cũng thế, Thiên Chúa tỏ mình cho những ai yêu mến Người. Tắt một lời, “tình yêu được đền đáp bằng tình yêu”.
1. Tình yêu được đền đáp bằng tình yêu
Lời Chúa Giêsu nói: “Ai yêu mến Thầy, thì sẽ được Cha của Thầy yêu mến. Thầy sẽ yêu mến người ấy, và sẽ tỏ mình ra cho người ấy.” Phải, muốn được yêu thì phải yêu vì tình yêu được đền đáp bằng tình yêu.
Nếu Thiên Chúa là Tình Yêu thì tình yêu đã có từ đời đời, nghĩa là có trước cả vũ trụ. Nếu Thiên Chúa là Tình Yêu thì tình yêu không lệ thuộc một không gian nào, nghĩa là tình yêu ở khắp mọi nơi. Tình yêu ở khắp mọi nơi nên đâu phải dày công đi tìm nó, nhưng tình yêu sẽ đến và ra đi tùy tâm hồn của mỗi người. Vì thế, không phải đi tìm nhưng là hãy phá bức rào chắn của tâm hồn để đón nhận tình yêu và trao ban nó cho đối tượng mình yêu.
Chúa Giêsu còn nói đến sự ưu ái của Thiên Chúa Ba Ngôi (Cha Thầy – Thầy – Đấng Bảo Trợ) sẽ đến ở với những ai yêu mến và giữ lời Chúa Giêsu. Tình yêu Ba Ngôi là tình yêu có từ khởi thủy, phát xuất từ cái nhìn đầu tiên khi Chúa Cha – Chúa Con chiêm ngắm và yêu mến nhau vô cùng, đã phát xuất ra Thánh Thần Tình Yêu. Tình Yêu đó trào tràn trên nhân loại, và khi ai biết sống tình yêu mến dành cho Thiên Chúa và tha nhân, là phản chiếu hình ảnh Ba Ngôi Thiên Chúa và nên một với Chúa Giêsu.
Tình yêu của Thiên Chúa là một sự hướng về nhau chứ không phải hướng về mình. Ba Ngôi Thiên Chúa hướng về nhau đến duy nhất. Chúa Giê-su coi tình yêu đó là “điều răn mới”, là yêu như Chúa đã yêu. “Tình yêu mới” trong cuộc “sáng tạo mới”, dành cho “dân mới” là Giáo Hội bao gồm những “con người mới” sống “điều răn mới” là yêu thương kiến tạo bình an và hạnh phúc cho nhau. Trong điều răn mới mà Chúa Giê-su để lại, thì một trong những điều kiện thể hiện “tình yêu mới” chính là để lại cho nhau “bình an”. Trong đó, bình an mà Chúa Giê-su ban tặng khác với bình an theo kiểu thế gian, có thể nói trong “tình yêu mới’ thì “bình an mới”. Tình yêu mới là yêu cả kẻ thù, yêu tha nhân hơn cả chính mình; thì bình an mới là không chỉ tìm kiếm sự may mắn an nhàn, mà là bình an khi tín thác vào lòng thương xót của Chúa.
2. Tình yêu mới – bình an mới.
Chúa Giêsu thấu hiểu nỗi lo lắng của các môn đệ về tương lai bất định, nhất là việc Thầy sắp ra đi, nên Người đã trấn an các ngài: “Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban cho anh em bình an của Thầy. Thầy ban cho anh em không theo kiểu thế gian. Anh em đừng xao xuyến cũng đừng sợ hãi” (Ga 14,27).
Người Ấn Giáo có 4 quy tắc tâm linh thế này để vui sống:
– Bất cứ người nào bạn gặp cũng chính là người bạn cần gặp.
Nghĩa là không ai xuất hiện trong cuộc đời chúng ta một cách tình cờ. Mỗi người xung quanh chúng ta, bất cứ ai chúng ta giao lưu, gặp gỡ đều đại diện cho một điều gì đó, có thể là để dạy chúng ta điều gì đó hoặc giúp chúng ta cải thiện tình hình hiện tại.
– Bất cứ điều gì xảy ra cũng chính là điều nên xảy ra.
Những gì đã xảy ra chính là những gì nên xảy ra và phải xảy ra giúp chúng ta có thêm bài học để tiến về phía trước. Bất kỳ tình huống nào trong cuộc đời mà chúng ta đối mặt đều tuyệt đối hoàn hảo, thậm chí cả khi nó thách thức sự hiểu biết về bản ngã của chúng ta.
– Trong mọi khoảnh khắc, mọi sự đều bắt đầu đúng thời điểm.
Mọi thứ bắt đầu vào đúng thời điểm, không sớm hơn hay muộn hơn. Khi chúng ta sẵn sàng cho nó, cho điều gì đó mới mẻ trong cuộc đời mình, thì nó sẽ có đó, sẵn sàng để bắt đầu.
– Những gì đã qua, cho qua.
Quy tắc này rất đơn giản. Khi điều gì đó trong cuộc sống của chúng ta kết thúc, thì có nghĩa là nó đã giúp ích xong cho sự tiến hoá của chúng ta. Đó là lý do tại sao, để làm phong phú thêm trải nghiệm của mình, tốt hơn hết là chúng ta hãy buông bỏ và tiếp tục cuộc hành trình.
Cha Henri Denis Benoit, sáng lập Hội dòng Xi-tô Thánh Gia nói: “Mọi sự xảy ra xem ra tình cờ, mà không phải tình cờ đâu, vì mọi sự đều bởi thánh ý Chúa mà ra hết thảy… Khi hay tin rằng ngày mai sẽ bị bắt giam, hoặc bề trên loại ra, thì cứ ngủ bình an; hay nghe tin rằng mai được đặt lên làm lớn, thì cũng ngủ bình an… » (Lời Giáo Huấn số124).
Vâng, đó là thứ bình an theo Tin Mừng mà Chúa Giê-su nói đến hôm nay. Là bình an đích thực, nghĩa là đặt niềm tin vào Chúa quan phòng, không lo sợ bất cứ điều gì từ bên ngoài tác động vì luôn có Chúa trong mình. Cũng như Chúa Giêsu luôn bình an, dù đứng trước mọi khó khăn chống đối, trước cuồng phong bão táp hay trước sự bách hại của vua chúa quan quyền; thì đây Chúa Giêsu cũng ban cho những ai bước theo Người được sự bình an đích thực trong tâm hồn, khi luôn đặt niềm tin vào Thiên Chúa.
Tóm lại, khác bình an theo kiểu nhân loại tìm kiếm chóng qua nay còn mai mất, cũng không phải là một sự bất cần đời mặc kệ, cũng không phải dửng dưng vô cảm với mọi điều xảy ra xung quanh chúng ta, và cũng không phải là một sự an nhiên tự tại tới mức tiêu cực để không còn hiện diện… Nhưng bình an mà Chúa Giê-su ban cho chúng ta là luôn tin tưởng mọi sự không ngoài ý Chúa và phó thác vào sự quan phòng của Chúa dẫn dắt cuộc đời chúng ta. Để như lời Thánh vịnh:
“Thư thái bình an vừa nằm con đã ngủ
Vì có Ngài, lạy Chúa, ban cho con được sống yên hàn”.
(Tv 4, 9)
Lạy Chúa Giêsu, như trong thánh lễ mỗi ngày, chúng con nhắc lại lời Ngài phán với các môn đệ: “Thầy để lại bình an cho các con, Thầy ban bình an của Thầy cho các con”. Xin đoái thương ban cho gia đình chúng con, giáo xứ chúng con, hội thánh của Chúa, và quê hương đất nước chúng con được bình an. Amen
Discussion about this post