THỨ BẢY TUẦN XXV THƯỜNG NIÊN
I. ĐỌC TIN MỪNG: Lc 9,44b-45
“Phần anh em, hãy lắng tai nghe cho kỹ những lời sau đây: Con Người sắp bị nộp vào tay người đời.” Nhưng các ông không hiểu lời đó, vì đối với các ông, lời đó còn bí ẩn, đến nỗi các ông không nhận ra ý nghĩa. Nhưng các ông sợ không dám hỏi lại Người về lời ấy.
II. SUY NIỆM
Bài Tin Mừng chỉ có hai câu, nhưng mang một sứ điệp rõ ràng của Chúa Giê-su bảo các môn đệ “Hãy lắng tai mà nghe cho kỹ: CON NGƯỜI SẮP BỊ NỘP”. Nhưng các ông không hiểu lời đó, vì đối với các ông, lời đó còn bí ẩn, đến nỗi các ông không nhận ra ý nghĩa, nhưng các ông sợ không hỏi lại Người về lời ấy.
1. Không hiểu được.
Các môn đệ đang say sưa và hãnh diện về Lời Rao Giảng và Quyền Năng của Thầy mình, thì đột ngột Chúa Giê-su tiên báo về cuộc thương khó sẽ xảy đến cho Người làm các ông ngỡ ngàng và không thể hiểu được.
Tại sao Thầy uy quyền, làm được những phép lạ lớn lao như thế thì ai có thể bắt được?
Tại sao Thầy chỉ làm những việc thiện và cứu mọi người lại bị nộp?
Nếu Thầy bị bắt thì sứ mạng Đấng Cứu Thế ở đâu?
Bởi vì từ lúc chọn theo Chúa Giê-su cho đến lúc trước Phục Sinh, các môn đệ chỉ nhìn Ðức Giê-su với cái nhìn của con người. Họ nghĩ Người mang sứ mệnh chính trị, dùng quyền lực giải phóng Israel khỏi ách thống trị của đế quốc Rô-ma, lên ngôi vua Israel. Từ đó các môn đệ cũng được chia phần vương giả.
Chính vì thế mà Chúa Giê-su dần dần dạy các ông hiểu về con đường cứu độ của Người là giải phóng toàn nhân loại khỏi ách nô lệ của ma quỷ, khỏi tội lỗi và sự chết. Con đường cứu độ này chỉ được thực hiện bằng giá máu.
Đây cũng là thái độ của nhiều người chúng ta khi đi theo Chúa, chúng ta vẫn thích một sự thành công vật chất, ưa thích quyền thế, mong được kính trọng hơn là một sự chấp nhận hy sinh vì Chúa để cứu độ các linh hồn. Nên chúng ta dễ oán trách khi gặp thất bại, dễ nghi ngờ khi gặp thử thách và dễ thoái lui trước những đau thương.
2. Không dám hỏi.
Khi Chúa Giê-su tiên báo về cuộc thương khó, các môn đệ không hiểu nổi nhưng lại không dám hỏi, vì các ông sợ phải đối diện với sự thật về đau khổ.
Thật vậy, trong mắt các môn đệ vẫn là một tương lai rạng ngời về quyền lực đang rộng mở, một chân trời mới giàu sang đang chào đón khi Thầy lên ngôi hiển trị. Làm sao có thế chấp nhận được một kết cục như thế, chẳng lẽ Thầy bị giết là mọi hoài bảo của mình tan tành mây khói sao? Điều đó là không thể được.
Cũng vậy, ngày hôm nay khi chọn theo Chúa, không ít các bạn trẻ mang trong mình hoài bảo đổi đời, được chia sẻ chức vị, được kính trọng… Nếu được cảnh tỉnh thì họ không dám đối diện với sự thật là phải dấn thân hy sinh và tìm vinh quang cho Chúa chứ không phải cho mình.
Là Ki-tô hữu, chúng ta vẫn thích một sự dễ dãi hơn là những hy sinh sớm tối. Gặp khó khăn chúng ta không dám đối diện với sự thật mà tìm cách né tránh; gặp đau khổ thì dễ than trách hơn là nhẫn nhục lập công phúc trước mặt Chúa.
Lạy Chúa Giê-su, là những môn đệ được Chúa mời gọi bước theo Ngài, xin chúng con không ngại khó ngại khổ và can đảm bước trên con đường Chúa đã đi qua, là hi sinh vác thập giá với Chúa để cứu độ các linh hồn. Amen
Hiền Lâm
Discussion about this post