THỨ BA TUẦN VI THƯỜNG NIÊN
I. ĐỌC TIN MỪNG: Mc 8,14-21
Các môn đệ quên đem bánh theo; trên thuyền, các ông chỉ có một chiếc bánh. Người răn bảo các ông: “Anh em phải coi chừng, phải đề phòng men Pha-ri-sêu và men Hê-rô-đê! ” Và các ông bàn tán với nhau về chuyện các ông không có bánh. Biết thế, Người nói với các ông: “Sao anh em lại bàn tán về chuyện anh em không có bánh? Anh em chưa hiểu chưa thấu sao? Lòng anh em ngu muội thế! Anh em có mắt mà không thấy, có tai mà không nghe ư? Anh em không nhớ sao: khi Thầy bẻ năm chiếc bánh cho năm ngàn người ăn, anh em đã thu lại được bao nhiêu thúng đầy mẩu bánh? ” Các ông đáp: “Thưa được mười hai.” “Và khi Thầy bẻ bảy chiếc bánh cho bốn ngàn người ăn, anh em đã thu lại được bao nhiêu giỏ đầy mẩu bánh? ” Các ông nói: “Thưa được bảy.” Người bảo các ông: “Anh em chưa hiểu ư? “
II. SUY NIỆM
Hôm nay, sau phép lạ hoá bánh ra nhiều, cùng với việc từ chối tranh luận với nhóm Biệt phái về dấu lạ, Chúa Giê-su bảo các môn đệ mau chèo thuyền qua bên kia bờ biển hồ Galile hướng Betsaiđa. Người dùng những phút rảnh rỗi riêng tư để trắc nghiệm niềm tin đồ đệ về những phép lạ Người đã thực hiện, đặc biệt là phép lạ hóa bánh ra nhiều.
Tiếc là các môn đệ không hiểu cách nói bóng bẩy của người về “men”, lòng các ông nặng nề bận tâm lo chuyện bánh ăn vật chất, mà quên đi sự tín thác vào Thầy.
Đành rằng hai vấn đề cốt yếu cho sự sống thể xác con người vẫn là lo cái ăn và lo cho chỗ đứng của mình, nhưng Chúa Giê-su đòi hỏi những ai theo Người cần có một thái độ xác tín vào phó thác vào Người hơn. Chính vì vậy mà Người không ngần ngại quở trách các môn đệ. Tin Mừng tường thuật hai lần Chúa Giê-su quở trách các môn đệ đều liên quan đến chuyện cái ăn và chỗ đứng. Chúa Giê-su từng quở trách khi các ông lo cãi nhau ai là người lớn nhất, Chúa càng quở trách các ông nặng nề hơn khi các ông cứ lo chuyện không mang bánh theo, dù trước đó đã được chứng kiến hai lần Chúa hoá bánh:
“Sao anh em lại bàn tán về chuyện anh em không có bánh? Anh em chưa hiểu chưa thấu sao? Lòng anh em ngu muội thế! Anh em có mắt mà không thấy, có tai mà không nghe ư?” (Mc 8,17-18).
Đó cũng chính là điều mà Chúa cảnh giác các môn đệ đừng để bị nhiễm theo thói giả hình của Biệt phái và nhóm Hêrôđê. Khi cảnh giác các môn đệ phải tránh men của Biệt phái và men của Hêrôđê, Chúa Giê-su còn có ý ám chỉ đến sự mù quáng và những thành kiến của họ, chúng như men – là chất xúc tác làm hư hoại những ai để cho mình lây nhiễm thói kiêu căng, ham hố trục lợi cho mình. Chúa Giê-su mời gọi các môn đệ hãy ra khỏi những bận tâm vật chất ấy để hiểu được ý nghĩa các phép lạ, vượt lên những bận tâm vật chất để đi vào chiều sâu sứ điệp của Người. Ðiều đó cũng có nghĩa là tin vào quyền năng Chúa và hoàn toàn phó thác cho Người.
Như vậy, qua những gì Chúa Giê-su dạy các môn đệ, sứ điệp căn bản mà Tin Mừng ngày hôm nay gửi đến cho chúng ta là phải vượt lên trên những lo toan vật chất cách thái quá mà lấn át hết cả đời sống tâm linh, như cây non bị bụi gai bóp nghẹt. Đồng thời tránh bị lây nhiễm thói đời giả dối và tranh dành ảnh hưởng như Biệt phái mà hại đến tha nhân.
Lạy Chúa, xin cho mọi người chúng con hôm nay biết dùng “men Tin Mừng” là đời sống yêu thương bác ái để làm cho “khối bột” gia đình – cộng đoàn và nhân loại được tràn dậy Tình Chúa tình người. Amen
Hiền Lâm
Discussion about this post