THỨ TƯ TUẦN VI THƯỜNG NIÊN
I. ĐỌC TIN MỪNG: Mc 8,22-26
Đức Giê-su và các môn đệ đến Bết-xai-đa. Người ta dẫn một người mù đến và nài xin Đức Giê-su sờ vào anh ta. Người cầm lấy tay anh mù, đưa ra khỏi làng, rồi nhổ nước miếng vào mắt anh, đặt tay trên anh và hỏi: “Anh có thấy gì không? ” Anh ngước mắt lên và thưa: “Tôi thấy người ta, trông họ như cây cối, họ đi đi lại lại.” Rồi Người lại đặt tay trên mắt anh, anh trông rõ và khỏi hẳn; anh thấy tỏ tường mọi sự. Người cho anh về nhà và dặn: “Anh đừng có vào làng.”
II. SUY NIỆM
Bài Tin Mừng nay kể chuyện dân chúng dẫn đến cho Chúa Giê-su một anh mù và anh ta đã được Chúa Giê-su đặt tay chữa lành. Tuy nhiên, các thức chữa bệnh của Chúa Giê-su hôm nay hầu như khác với những lần trước đó, khi Người không đòi bệnh nhân có sự khao khát được chữa lành, phải xin hay phải tuyên xưng lòng tin, và cách chữa bệnh của Người cũng có vẻ khó khăn hơn.
Có thể nói, trong việc chữa lành này mang thêm một ý nghĩa mới, khi nói lên việc Thiên Chúa luôn đi bước trước để cứu độ con người, nhưng con người cũng khó đón nhận ơn Chúa hơn khi thiếu đi sự tuyên xưng niềm tin.
1. Tình trạng của người mù.
Khác với các bệnh nhân khác, họ ao ước được gặp Chúa Giê-su, vượt qua mọi rào cản để chạy đến với Chúa Giê-su, tha thiết cầu xin Người chữa lành… Còn anh mù trong bài Tin Mừng hôm nay, anh được người ta đưa đến, anh không khao khát tìm kiếm, không quỳ lạy cầu xin, không tuyên xưng niềm tin vào Đấng có thể chữa lành bệnh cho anh.
Nghĩa là anh như một người đã an phận trong kiếp mù tối, không còn tin vào ai có thể chữa lành cho mình được nữa: an phận, buông xuôi và dửng dưng dù mọi người xung quanh đem anh đến với Chúa và nói cho anh biết có Chúa Giê-su sẽ chữa lành. Hôm nay thật may mắn cho anh là qua lời cầu xin của người khác với Chúa Giê-su, và Chúa Giê-su đã cảm thông đến nỗi khổ cực của anh mà đi bước trước để chữa bệnh cho anh.
Đó cũng là tình trạng của nhiều tâm hồn, đã lâu chìm đắm trong tội, an phận với kiếp sống của mình, không còn sự khao khát được đón nhận ánh sáng Tin Mừng để được biến đổi, không đủ can đảm để cầu nguyện với Chúa dù Chúa vẫn đi qua bên cuộc đời.
Trong sự tương giao với tội nhân, những người này rất cần đến lời cầu nguyện của mọi Ki-tô hữu, đem họ đến với Chúa và Chúa mở mắt tâm hồn cho họ, đưa họ ra khỏi kiếp sống lầm than trong tội lỗi và bóng tối tử thần.
2. Xin Chúa mở mắt tâm hồn.
Chúa Giê-su kéo anh mù riêng ra, phun nước vào mắt và hỏi anh: “Anh thấy gì không?” Anh mù đáp: “tôi thấy người ta như những cây cối đi lại”. Rồi Người lại đặt tay trên mắt anh, anh trông rõ và khỏi hẳn; anh thấy tỏ tường mọi sự.
Nghe qua tường thật, chúng ta thấy có vẻ như Chúa Giê-su gặp khó khăn hơn khi chữa bệnh cho anh mù này, khi lần đầu phải phun nước miếng vào mắt anh ta mà anh vẫn còn lờ mờ, cho đến lần hai Người đặt tay lên mắt anh thì anh mới thấy rõ.
Thiết nghĩ, cách chữa bệnh mang tính biểu tượng, với dấu hiệu khả giác, người ta chỉ thấy mọi sự cách lờ mờ và khiếm diện, cho đến khi nhìn qua bàn tay của kỳ công Chúa, người ta mới thấy được sự thật toàn diện. Bởi khi thiếu đức tin thì người ta nhìn đời và nhìn người đầy giả dối và tiêu cực và nhìn đời người sẽ kết thúc như cỏ cây.
Cử chỉ đặt tay nói lên một sự “đụng chạm” của Thiên Chúa với con người và là hành động trao ban Thánh Thần là Thần Khí soi sáng con người.
Hình ảnh anh mù hôm nay cũng phản ảnh thực trạng của không ít người trong chúng ta, khi nhìn cò ra quạ, nhìn mọi sự dưới cái nhìn thành kiến và suy nghĩ cục bộ của mình, để rồi nhìn mọi sự đầy tiêu cực và giả dối. Vì thế, chúng ta cùng cầu xin Chúa cho con mắt tâm hồn chúng ta nên sáng, để luôn thấy được mọi kỳ công tốt đẹp Chúa thực hiện hằng ngày qua tha nhân và qua cuộc đời.
Lạy Chúa Giê-su, xin Chúa đến và chữa lành đôi mắt tâm hồn còn mù tối nơi chúng con. Và xin cũng cho chúng con khi được ánh sáng Chúa soi dẫn, thì cũng biết cộng tác với Chúa mà hoán cải những tội nhân lầm lạc trở về. Amen
Hiền Lâm
Discussion about this post