THỨ NĂM TUẦN VI THƯỜNG NIÊN
I. ĐỌC TIN MỪNG: Mc 8,27-33
Đức Giê-su và các môn đệ của Người đi tới các làng xã vùng Xê-da-rê Phi-líp-phê. Dọc đường, Người hỏi các môn đệ: “Người ta nói Thầy là ai? ” Các ông đáp: “Họ bảo Thầy là ông Gio-an Tẩy Giả, có kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, kẻ khác lại cho là một ngôn sứ nào đó.” Người lại hỏi các ông: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai? ” Ông Phê-rô trả lời: “Thầy là Đấng Ki-tô.” Đức Giê-su liền cấm ngặt các ông không được nói với ai về Người.
Rồi Người bắt đầu dạy cho các ông biết Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng Kinh sư loại bỏ, bị giết chết và sau ba ngày, sống lại. Người nói rõ điều đó, không úp mở. Ông Phê-rô liền kéo riêng Người ra và bắt đầu trách Người. Nhưng khi Đức Giê-su quay lại, nhìn thấy các môn đệ, Người trách ông Phê-rô: “Xa-tan! lui lại đàng sau Thầy! Vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người.”
II. SUY NIỆM
Bài Tin Mừng hôm nay là một chấn vấn cho niềm tin của mọi người, qua việc Chúa chất vấn các môn đệ gọi Người là ai? Câu trả lời cho thấy sự hiểu biết khiếm khuyết của người ngoài và xác định cách sống niềm tin của Ki-tô hữu chúng ta:
1. Khuôn mặt của Chúa Giê-su diễn tả mọi nét mặt của nhân loại.
Những ghi nhận của mọi người về Chúa Giê-su thật ra không phải là sai, nhưng chưa đủ, mà chỉ nói lên được một khía cạnh trong sự tròn đầy của khuôn mặt Đức Giê-su là Chúa:
– Là Êlia (một ngôn sứ quyền năng, làm phép lạ…)
– Là Giêrêmia (một ngôn sứ bị bắt bớ và đầy đau khổ)
– Là Gio-an Tẩy Giả (rao giảng sự sám hối và sống khắc khổ)
– Là một ngôn sứ nào đó (đời sống chứng nhân và rao giảng).
Câu trả lời do mặc khải của Chúa Cha cho Phêrô là Đức Giê-su là Con Thiên Chúa, vâng, Con Thiên Chúa bao gồm trọn vẹn mọi hình ảnh trên, một Đức Giê-su Ki-tô Tử Nạn và Phục Sinh.
2. Còn anh em gọi Thầy là ai?
“Thầy là Đấng Ki-tô”. Phải, chúng ta tuyên xưng một Đức Giê-su là Đấng được xức dầu (Christo) và là Chúa, nghĩa là Đức Giê-su quyền phép chữa lành bệnh tật và uy thế trước thế quyền (Êlia), một Chúa Giê-su đau khổ nơi người bất hạnh (Giêrêmia), một Đức Giê-su rao giảng ơn sám hối (Gio-an tẩy giả), một Đức Giê-su chứng nhân và rao giảng (các ngôn sứ)…
Hôm nay Chúa chất vấn từng người: “Này anh, này em, này bạn, các anh chị gọi Tôi là ai”? Chúng ta ai cũng phải có câu trả lời thật cho chính mình. Chúng ta có còn tuyên xưng Chúa là Chúa trong cuộc đời chúng ta nữa không? Hay là chỉ tuyên xưng ông thần tài…? Sự tuyên xưng đó được cụ thể bằng việc bước theo con đường thánh giá mà Chúa Giê-su đã đi, như Người đã báo trước cho các môn đệ.
3. Ngăn cản việc thực hiện ý Chúa là hành động của Sa-tan.
Trong Tin Mừng, chúng ta ít gặp Chúa Giê-su mắng các môn đệ, nhưng trong đoạn tường thuật này, Chúa đã mắng Phêrô cách hết sức nặng nề, ngang với việc Người từng mắng Tên Cám Dỗ (Sa-tan) trong sa mạc (x. Mt 4,8-9). Cũng giống như hành động của Tên Cám Dỗ, Chúa mắng Phêrô vì ông đã ngăn cản Người thực hiện ý Chúa Cha là chịu tử nạn để cứu độ.
Dù trước đó, Phêrô đáng được điểm 10, nhưng sau đó lại bị điểm 0. Phêrô đáng khen vì tuyên xưng đúng bản tính và sứ vụ của Chúa Giê-su, nhưng lại bị chê là thoái thác tìm cách trốn tránh sự khó khăn trong Ý Chúa định. Chúng ta cũng thế, đi đạo và giữ đạo chỉ khi vui, nhưng khi gặp thử thách thất bại thì dễ phàn nàn trách mình thoái lui.
Lạy Chúa Giê-su, xin cho chúng con biết tuyên xưng Ngài là Chúa của cuộc đời chúng con, được cụ thể bằng sự phó thác và chấp nhận hy sinh, sẵn sàng và vui lòng đón nhận thử thách vì Chúa, hầu cộng tác với Chúa cứu độ các linh hồn. Amen
Hiền Lâm
Discussion about this post