BÀI TOÁN TÌNH YÊU
Trong bài toán tình yêu
Cộng một bằng tất cả,
Cũng bài toán tình yêu
Trừ một là chấm hết.
Vì yêu chấp nhận chết
Để cứu lấy người yêu.
Tình yêu hy sinh nhiều,
Không đắn đo tính toán.
Yêu rất sợ ly tán,
Sợ biền biệt cách xa.
Tình kết trái đơm hoa
Cả vui, buồn, sướng, khổ.
Yêu thì không chọn lựa
Phẩm chất của bạn đời,
Yêu, yêu cả con người
Cả đức hay, tính dở.
Yêu cả khi gian khổ,
Yêu cả lúc ốm đau.
San sẻ những lo âu
Lúc gian nan thử thách.
Không dối gian hờn trách,
Nhưng thiết thực chân thành,
Vì yêu phải hy sinh
Cái tôi đầy ích kỷ.
Tình yêu là như thế:
Bớt một… bằng không thôi,
Trong bài toán cuộc đời
Ghét nhau thành “vô nghiệm”.
Tình yêu là mầu nhiệm
Thêm một… được “vô cùng”
Trao tặng là thuỷ chung,
Cho đi là nhận lãnh.
Hiền Lâm
**************************
HUYỀN NHIỆM TRÁI TIM
Hành trình xa khởi đi từ bước nhỏ,
Cửu Trùng Đài từ mô đất xây nên.
Sự lớn lao từ những việc nhỏ hèn,
Cây cao xanh từ hạt mầm nhỏ bé.
Và huyền tích: bánh ăn thành Thánh Thể,
Chút hy sinh có thể cứu muôn người.
Ai hiểu được kỳ công của Chúa Trời
Dựng muôn loài bời quyền năng thượng trí?
Như trái tim tuy mong manh nhỏ bé
Nhưng chứa đựng cả vũ trụ mênh mông,
Khi đềm êm, khi thổn thức quay cuồng
Để nói lên: tình yêu là vĩnh cửu.
Chính tình yêu hoạ hình Đấng Hằng Hữu,
Là thực tại, nhưng cũng rất cao sâu,
Là hiện sinh, nhưng cũng rất nhiệm mầu,
Không thể nói, nhưng biết bằng cảm nghiệm.
Hiền Lâm
***********************
HOÀI NIỆM
Có tiếng ve hết hè còn nức nở,
Có nụ hồng chưa kịp uống sương mai,
Có trái tim thổn thức suốt đêm dài,
Có bờ môi… vẫn khép buồn lặng lẽ,
Có kỷ niệm vụt tan theo gió nhẹ,
Có giọt buồn đọng lại ướt bờ mi,
Có ánh mắt nhìn nhau chẳng nói gì,
Có bài thơ, viết mãi còn dang dở.
Có CHÀNG XUÂN đã dâng mình theo Chúa
Vẫn “bóng hồng” chiều tựa cửa ngóng trông,
Có NÀNG THU đã khép cổng tu phòng
Vẫn “cây si” ai đó trồng trước ngõ?
Lạ gì đâu chính kỳ công tạo hoá
Cho con người một “bí ẩn” trong tim,
Để ai ai cũng khắc khoải kiếm tìm
“Một nửa kia” để thương và để nhớ.
Chuyện “xương sườn” nơi địa đàng nguyên tổ,
Chuyện Thiên Tử lên thập tự hiến dâng,
Chuyện chàng xuân… còn những phút bâng khuâng,
Chuyện nàng thu… chợt chạnh lòng xao xuyến.
Để một người trước bàn thờ thánh hiến,
Để một người lặng lẽ ngước nhìn lên
Cảm nhận “giờ” hấp hối của con tim
Quyện tình Chúa – tình người trong nước mắt.
Đã bao lần, nụ hồng thành đinh sắt
Đóng tim tôi, xé nát cõi lòng tôi.
Nụ hồng nào, nụ hồng chẳng có gai,
Thập giá nào không thẫm màu máu đỏ?
Xin dâng Chúa mọi vui buồn quá khứ,
Dâng nụ cười, dâng kỷ niệm yêu xưa,
Dâng bóng ai đang hoài niệm đợi chờ,
Dâng lên Chúa trái tim còn nức nở.
Hiền Lâm
********************
THẬP TỰ HỒNG
Có hay chăng một con tim băng giá
Trong ngục tù tiết lạnh của trời đông
Để không còn xao xuyến trước ‘nụ hồng’
Không hoài tưởng một khung trời kỷ niệm?
Dẫu thánh nhân hay bậc thầy thánh thiện
Cũng là người trong cõi kiếp nhân gian
Có con tim, có tình cảm dâng tràn,
Hơn một lần biết yêu và biết ghét.
Vâng, có yêu mới thấy đời tươi đẹp,
Có chờ mong mới thấy cảnh đêm dài,
Có vui buồn mới rõ mình yêu ai,
Có trao ban mới hiểu… đời, kỷ niệm.
Cũng như tôi hơn một lần xao xuyến,
Từng vụng về ôm kỷ niệm thành thơ,
Bâng khuâng xưa vọng mãi tận bây giờ,
Chút thầm thương một nụ hồng e ấp.
Kỷ niệm lắm khi làm tôi ngây ngất
Cười một mình, tim rạo rực niềm vui,
Nhưng cũng nhiều lần khơi giọt lệ rơi
Khóc một mình cho cuộc tình dang dở.
… Đến hôm nay ẩn mình trong nhà Chúa
Cho con tim nghẹn ứ… giọt tương tư,
Chôn ký ức trong mắt Đấng Nhân Từ
Trong trái tim từng bị đời xé nát.
Không dám xin một cuộc tình cao ngất:
Yêu Giê-su đến quá mức anh hùng,
Nhưng chỉ mong tình tôi được mặn nồng
Như đã từng yêu “bóng hồng ngày ấy”.
Thầm mong làm ngọn đèn leo lét cháy
Cạnh bàn thờ thầm thĩ với Giê-su
Cho cuộc đời vơi nhẹ gánh tương tư
Cho trái tim say men tình thập tự…
Hiền Lâm
**************************
LẬP PHƯƠNG TRÌNH TÌNH CHÚA & TÌNH ĐỜI
Chúa biết rằng con làm văn rất dở
Chia động từ “tình” văn phạm hay sai
Tình vu vơ, con lầm lẫn tình Ngài
Rồi dở dang, lại trách thầm: tại Chúa.
Chúa cũng biết con học toán rất dở
Lập phương trình: hai vế chẳng bằng nhau
Bên tình Chúa, con trừ trước trừ sau
Bên tình đời, con lũy thừa gấp mấy.
Ấy vì con chứng minh điều mình thấy
Bằng mắt phàm, ưa dễ dãi suy tư
Thấy tình đời đầy hấp dẫn mộng mơ
Thế là dồn trí tâm vào phân tích.
Và chứng minh cho mình đầy bản lĩnh
Giỏi tình đời, chinh phục các giai nhân
Tìm hoa thơm cỏ lạ chốn phong trần
Để tận hưởng chút niềm vui trần thế.
Con đem hết tài năng đời trai trẻ
Gom cho mình… đầy ích kỷ tham lam
Thích tiền, tình, thích danh vọng cao sang
Làm cứu cánh cho đời người thấm thoát.
Con đâu ngờ phương trình đà sai sót
Để cuối cùng chỉ có nghiệm là không,
Mở mắt ra chợt thấy âm vô cùng.
Tình tan vỡ trong hão huyền ảo giác.
Thua phen này, con tính bày keo khác
Bài toán cuộc đời quyết giải cho xong
Chọn tình Ngài hay tình lá diêu bông?
Đó là cả nỗi lòng con day dứt.
Phương trình này biết bao giờ hoàn tất
Con cứ đem hai vế trái ngược nhau
So sánh xem sự khác biệt thế nào
Giữa tình Chúa và tình đời thế tục:
Con nghiệm rằng tình Chúa là cõi phúc
Không dối gian, không thất hẹn lỡ làng
Luôn trung thành và chung thủy trao ban
Luôn bền vững, kết thiên hồng tình sử.
Và kinh nghiệm tình đời trong quá khứ
Đã làm con lầm lỡ biết bao lần:
Có những lúc bay bổng tựa thiên thần
Nhưng lắm khi rơi xuống hầm địa ngục.
Đã bao lần bồi hồi tim bật khóc
Trong bước đường chọn lựa… kiếp nhân sinh
Chúa bảo con xem lại lập phương trình
Và khuyên con không dùng phương pháp thế.
Bởi vì nếu dùng lại phương pháp thế
Đem tình đời thế chỗ Đấng Tối Cao
Rồi cứ mãi quanh quẩn chốn ba đào
Biết bao giờ mới bước vào cõi sống.
Nên Ngài muốn giải bằng phương pháp cộng
Là giáng trần hòa nhập với chúng sinh
Chúa và con rảo bước, cuộc hành trình
Để phục hồi cứu độ toàn nhân loại.
Phương trình đang tiến dần về cực đại
Dương vô cùng là cõi sống thiên thu
Chúa muốn con vui sống đời chiêm tu
Để hoàn tất phương trình còn dang dở.
Hiền Lâm
**********************
SỐNG ĐỜI YÊU MẸ
Sống đời yêu Mẹ, hạnh phúc thay !
Quả phúc, hoa thiêng Mẹ ban đầy.
Rạo rực trong tim tình thương mến,
Yêu thương bác ái nở vòng tay.
Sống đời yêu Mẹ, hạnh phúc thay !
Mẹ thương che chở suốt đêm ngày,
Tâm thần ngập chìm trong ơn thánh,
Thả hồn theo Mẹ tới cung mây.
Sống đời yêu Mẹ, hạnh phúc thay !
“A-vê” chăm chỉ đọc mỗi ngày,
Quỷ ma hãi hùng quay lưng chạy,
Vì quyền năng Mẹ kíp ra tay.
Sống đời yêu Mẹ, hạnh phúc thay !
Có Mẹ ban ơn xuống dư đầy,
Giông tố bão bùng không lo sợ,
Vì này tay mẹ giải thoát ngay.
Sống đời yêu Mẹ, hạnh phúc thay !
Ẩn mình trong Mẹ… sẽ vui vầy,
Tiền của bạc vàng không lo thiếu
Mẹ là vĩnh cửu… Mẹ hôm nay.
Sống đời yêu Mẹ, hạnh phúc thay !
Sẽ được yên vui ở kiếp này,
Giờ chết mỉm cười trong Ơn Thánh
Mẹ đón linh hồn ẵm vào tay.
…
Sống đời yêu Mẹ, hạnh phúc thay…
Hiền Lâm
*************************
TIẾNG CHUÔNG THẦN CHẾT
Tiếng chuông thần Chết gọi hồn
Ai còn dám bảo mình còn chưa ưng?
Vì dầu có muốn hay không
Tử thần đã gọi chớ hòng lôi thôi:
Bên hiên bọn trẻ ngồi chơi
Tử thần chợt đến cướp đời trẻ thơ;
Chàng trai chìm đắm mộng mơ
Tương lai xán lạn đón chờ anh ta
Văn bằng, huân nghiệp cao xa
Tử thần chộp đến, thế là còn chi;
Mọi người yến tiệc nâng ly
Mừng cô gái đẹp mới về làm dâu
An vui hợp mối tình đầu
Tử thần xuất hiện, âu sầu hỡi ôi!
Bà già tuổi đã tám mươi
Tử thần chưa đến, đứng, ngồi ngóng trông.
Từ người quyền thế vương công
Tới phường nô lệ cố nông cơ bần
Nào ai thoát lệnh Tử Thần,
Nào ai không phải một lần ra đi?
… Một điều cần phải khắc ghi
Niềm tin vào Chúa… sợ gì chết đâu,
Chết là ngưỡng cửa mở đầu
Vào đời sống mới mai sau vĩnh hằng.
*
* *
TIẾNG CHUÔNG GỌI HỒN
Một điều cần biết mọi người ơi!
Tiếng chuông Thần Chết nổi lên rồi
Ai dám bảo rằng mình chưa muốn?
Lẳng lặng tuân hành bước theo thôi.
Vệ đường bọn trẻ nặn đất chơi
Ngây thơ, nô nức rộn tiếng cười
Thần Chết từ đâu rung chuông gọi
Lìa đời không kịp gọi: “Mẹ ơi!!!”
Kia một chân trời đầy xán lạn
Chàng trai đầy dũng khí hân hoan
Huân nghiệp, huy chương chàng nắm chắc
Tử Thần chộp đến đập nát tan.
Trong tiếng hân hoan ngày hôn lễ
Cô gái má hồng… tựa pha lê
Trên chiếc xe hoa, bên công tử
Bỗng dưng Thần Chết đến gọi về.
Trước ngõ thôn quê, một cụ già
Lưng còng, tóc bạc, đứng nhìn ra
Ngóng trông Thần Chết, giơ tay vẫy
Thần Chết lãng lờ bỏ đi qua.
Từ chức quan quyền thật cao xa,
Đến kẻ bần nông ở hiền hoà,
Già, trẻ, quyền cao hay nô lệ
Thần Chết không trừ cũng chẳng tha.
Nhưng hãy nhớ là ở nơi con
Có Đấng cứu con cả xác hồn
Giêsu Cứu Chúa – Vua Hằng Sống
Mong chờ con đến hưởng nguồn ơn.
Khi con có Chúa ở bên luôn
Chẳng phải sợ chi tiếng chuông hồn
Cứ sống yêu người và kính Chúa
Chết là ngưỡng cửa đến Bình An.
Hiền Lâm
*****************
ĐÊM THÁNH VÔ CÙNG
Đêm nay đêm thánh vô cùng,
Đêm nay Con Chúa Cửu Trùng giáng sinh,
Đêm nay ánh sáng bình minh
Chiếu soi trên mọi sinh linh vũ hoàn,
Đêm nay thiên sứ hân hoan
Hát: “Vinh danh Chúa, bình an muôn loài”.
Đêm nay Chúa viếng dân Người,
Đêm nay xe kết đất trời không trung,
Đêm nay đêm thánh vô cùng
Đêm nay nhạc thánh tưng bừng vang xa…
Hiền Lâm
***
NGÀI ĐẾN TÌM AI ?
Tôi mãi ngỡ ngàng trông mơ mộng
Trước tình yêu Chúa thật mênh mông:
Này Con Thiên Chúa vào dương thế
Mang phận phàm nhân, sống cơ cùng.
Hạnh phúc cao sang chốn thiên đàng
Huy hoàng chói lọi ánh linh quang
Sao bỏ ngai vàng vào dương thế
Sinh chốn hoang lừa, giữa đồng hoang ?
Ngài bỏ ngai vàng đến tìm ai
Khi ánh kim ô khuất non đoài,
Khi bóng hoàng hôn đà buông xuống
Khi màn tăm tối ngập trần ai ?
Ngài đến tìm ai, kiếm tìm ai
Không đến cung triều: Chốn vinh oai,
Không kiếm giàu sang nơi thành thị,
Lại tìm hang vắng… giữa đêm dài ?
Ngài đến tìm ai chốn lạnh lùng
Đìu hiu cô quạnh: cảnh trời đông ?
Sao không giáng thế vào xuân ấm,
Hay lúc hạ sang đượm nắng hồng ?
Vua đến tìm ai chốn hoang đồng
Lấy máng cỏ làm bệ ngai long,
Không có quan quân theo hầu cận
Chỉ có dăm ba đứa mục đồng ?
***
Có phải rằng Ngài đến tìm tôi
Đang sống bơ vơ giữa dòng đời,
Đang mãi lạnh lùng trong tiết giá,
Nghèo nàn tội lỗi với đơn côi…?
Ngài đến tìm tôi, kiếm tìm tôi,
Ngài đến mang thay án tội đời,
Ngài đến phá tan màn tăm tối,
Ngài đến tìm tôi, đến tìm tôi.
Hiền Lâm
***
CỦA MÙA ĐÔNG…
Của mùa đông đêm về tiết lạnh căm,
Của cơn gió rì rào rung cành lá,
Của lớp sóng dập dồn xô vách đá,
Của đoạn đường se lạnh, đất khô hanh.
Của vì sao lấp loé sáng long lanh,
Của dôi mắt đăm chiêu nhìn không nói,
Của ánh đèn lập loè trong đêm tối,
Của ‘tiếng rừng” dai dẳng giữa mù sương.
Của một đêm tràn ngập tình yêu thương,
Của bài ca thiên thần vang tiếng hát,
Của mục đồng thức trông coi đàn vật,
Của đàn chiên thở nhẹ chút hơi hèn.
Của Giuse đang tìm chút lửa nhen,
Của Mary vỗ về – tình người mẹ,
Của Giêsu mỉm cười – tình Giáng Thế,
Của vui mừng tràn ngập cả sinh linh.
Hiền Lâm
***
CHIỀU ĐÔNG
Chiều tàn phủ ngập bóng hoàng hôn
Quán trọ Bê-lem đã ứ dồn.
Giu-se không còn nơi trú ngụ,
Ma-ry đã hết chỗ sinh con.
Hang đá tồi tàn nên quán trọ,
Máng lừa chật chội tựa nôi ươm.
Vua cả càn khôn vào dương thế
Đìu hiu cô quạnh… cảnh đông buồn.
Hiền Lâm
***
ÁNH SAO
Có ánh sao rạng ngời chói lọi
Điềm báo vui kêu gọi con người,
Loan tin Chúa Tể đất trời
Giờ đây sinh hạ làm người trần gian.
Có ánh sao huy hoàng sáng tỏ
Phá màn đêm soi rõ Hài Nhi,
Giúp người trông giữ chiên dê
Trú nơi đồng vắng, tìm về bái dâng.
Ánh sao nên lửa hồng sưởi ấm
Giữa đêm đông lạnh thấm da gười
Trong khăn Ấu Chúa mỉm cười
Ánh sao sưởi ấm cho Người ngủ yên.
Ánh sao nên điềm thiêng lộ diện
Giúp Ba Vua tìm đến hang lừa
Bái chầu dâng tiến Đức Vua
Vàng, hương, mộc dược… “điềm đưa nhiệm mầu”.
Nhưng…
Trên bầu trời hôm nay
Có ngàn vạn ánh sao
Con tìm đâu ra…
Ánh sao nào là ánh sao ngày ấy?
Để cùng sao con vào thờ lạy
Dâng Chúa Hài Đồng lễ vật đêm nay…
Hiền Lâm
Discussion about this post