THỨ BA TUẦN XXI THƯỜNG NIÊN
I. ĐỌC TIN MỪNG: Mt 23,23-26
“Khốn cho các người, hỡi các Kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình! Các người nộp thuế thập phân về bạc hà, thì là, rau húng, mà bỏ những điều quan trọng nhất trong Lề Luật là công lý, lòng nhân và thành tín. Các điều này vẫn cứ phải làm, mà các điều kia thì không được bỏ. Quân dẫn đường mù quáng! Các người lọc con muỗi, nhưng lại nuốt con lạc đà.
“Khốn cho các người, hỡi các Kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình! Các người rửa sạch bên ngoài chén đĩa, nhưng bên trong thì đầy những chuyện cướp bóc và ăn chơi vô độ. Hỡi người Pha-ri-sêu mù quáng kia, hãy rửa bên trong chén đĩa cho sạch trước đã, để bên ngoài cũng được sạch.
II. SUY NIỆM
Tiếp nối bài Tin Mừng hôm qua, chúng ta đọc thấy Chúa Giê-su tiếp tục lên án sự giả hình của các Kinh sư Do-thái, là những người chọn cái tuỳ thay cái cốt yếu và sống ngôn hành bất nhất.
Chúng ta cùng suy niệm 2 điểm chính:
1. Tập chú vào cái tuỳ thuộc mà bỏ quên điều chính yếu
Chúa Giê-su gay gắt lên án các Kinh sư và Pharisêu giữ tỉ mỉ các khoản luật nhỏ, nhưng lại sống thiếu đức công bằng bác ái: “Đòi nộp thuế thập phân về bạc hà, thì là, rau húng, mà bỏ những điều quan trọng nhất trong Lề Luật là công lý, lòng nhân và thành tín”. Họ lo giải thích quy kết tỉ mỉ chuyện nộp thuế cả những thứ nhỏ nhặt như bó rau cọng hành trên người nghèo để thu lợi cho họ (trong khi Luật Môsê chỉ qui định nộp thuế thập phân các sản phẩm từ hoa màu ruộng đất – Lv 27,30; Đnl 14,22-23), còn điều quan trọng nhất trong lề luật là công lý, lòng nhân ái và thành tín thì họ né tránh.
Có lẽ đôi lúc chúng ta cũng vậy, chúng ta thích lách luật miễn là có lợi cho chúng ta, bất chấp hậu quả làm hại đến tha nhân. Lắm khi chúng ta chỉ chăm chăm đến một điều được quy định máy móc mà làm hại đến đức công bình và bác ái. Không thiếu những lúc chúng ta nhân danh luật để buộc người khác phải trả giá, nhưng lại không có lòng yêu mến và sự chân thành dành cho nhau…
Điều Chúa muốn là: “Các điều này vẫn cứ phải làm, mà các điều kia thì không được bỏ”. Nghĩa là trong khi chúng ta vẫn tuân giữ những điều luật quy định từ tôn giáo đến xã hội, nhưng cũng đồng thời phải sống đức công bình, lòng nhân và thành tín. Tắt một lời, hãy tuân giữ lề luật không phải câu nệ theo mặt chữ, mà với cả lòng yêu mến và bác ái với mọi người.
2. Chạy theo cái mã bề ngoài
Các Kinh sư Pharisiêu xưa lời nói không đi đôi với việc làm, nói một đàng làm một nẻo, lo tô vẽ cho cái bề ngoài nhằm che đậy sự xấu xa lợi dụng trong lòng họ: Họ lo rửa sạch bên ngoài, nhưng bên trong thì đầy những chuyện cướp bóc và ăn chơi vô độ.
Những người Biệt phái diễn đồ Kinh sư để giảng dạy Thánh Kinh và đại diện dân để dâng của lễ, thực ra, họ làm điều đó không vì lòng mến Chúa mà là đó là cái nghề để được hưởng tiền đóng góp – tiền thuế của dân, nhất là tiền dâng cúng của những người nghèo. Họ giả bộ đạo đức để được tiếng khen và được dân tin tưởng xin họ cầu nguyện, nhưng thực chất dưới cái vỏ bọc Kinh sư ấy là một sự thối nát như “mồ mả tô vôi”.
Còn chúng ta thì sao, trước hết, các giáo sĩ và tu sĩ cần chân nhận một sự thực là đã có những vị chỉ đội lốt nhà tu bề ngoài xem ra thánh thiện để được mọi người kính trọng và dâng cúng tiền của, xin lễ, xin khấn, xin cầu nguyện… nhưng trong bản chất, đời sống riêng tư họ còn đáng trách hơn cả người ngoại. Cũng vậy, không ít Ki-tô hữu đội lốt chiên bề ngoài có vẻ đạo đức, nhưng trong thâm tâm đầy những toan tính và đời sống tội lỗi.
Lại nữa, đôi khi chúng ta chỉ lo hình thức bề ngoài, lo xây dựng nhà thờ to, lo đồng phục này đồng phục nọ, lo trang trí băng rôn lễ đài, nhưng tâm hồn chúng ta thì trống rỗng và tội lỗi. Lời Chúa hôm nay mời gọi mọi người chúng ta lo rửa sạch linh hồn chúng ta, lo thanh tẩy lương tâm chúng ta, lo trau dồi nhân đức thánh thiện… rồi mọi việc sẽ nên hoàn thiện và tốt đẹp trước mặt Thiên Chúa.
Lạy Chúa Giê-su, xin dạy chúng con biết sống thành thật, biết lấy công lý, lòng nhân ái và thành tín để thi hành lề luật, hơn là câu nệ những điều tuỳ phụ mà quên đi điều chính yếu là mến Chúa yêu người. Amen.
Hiền Lâm
Discussion about this post