THỨ HAI TUẦN XXI THƯỜNG NIÊN
I. ĐỌC TIN MỪNG: Mt 23, 13.15-22
“Khốn cho các người, hỡi các Kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình! Các người khoá cửa Nước Trời không cho thiên hạ vào! Các người đã không vào, mà những kẻ muốn vào, các người cũng không để họ vào.
“Khốn cho các người, hỡi các Kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình! Các người rảo khắp biển cả đất liền để rủ cho được một người theo đạo; nhưng khi họ theo rồi, các người lại làm cho họ đáng xuống hoả ngục gấp đôi các người.
“Khốn cho các người, những kẻ dẫn đường mù quáng! Các người bảo: “Ai chỉ Đền Thờ mà thề, thì có thề cũng như không; còn ai chỉ vàng trong Đền Thờ mà thề, thì bị ràng buộc.”Đồ ngu si mù quáng! Thế thì vàng hay Đền Thờ là nơi làm cho vàng nên của thánh, cái nào trọng hơn? Các người còn nói: “Ai chỉ bàn thờ mà thề, thì có thề cũng như không; nhưng ai chỉ lễ vật trên bàn thờ mà thề, thì bị ràng buộc.” Đồ mù quáng! Thế thì lễ vật hay bàn thờ là nơi làm cho lễ vật nên của thánh, cái nào trọng hơn? Vậy ai chỉ bàn thờ mà thề, là chỉ bàn thờ và mọi sự trên bàn thờ mà thề. Và ai chỉ Đền Thờ mà thề, là chỉ Đền Thờ và Đấng ngự ở đó mà thề. Và ai chỉ trời mà thề, là chỉ ngai Thiên Chúa và cả Thiên Chúa ngự trên đó mà thề.
II. SUY NIỆM
Bài Tin Mừng hôm nay nghe thật nặng nề, vì lời lẽ Chúa Giê-su nặng lời lên án những người thuộc nhóm Pharisiêu sống giả hình. Thế nhưng, suy rộng ra, cách sống của họ không là cá biệt mà nó phản ánh chính cuộc sống của không ít chúng ta ngày hôm nay. Cùng nhìn lại và suy gẫm về chính cuộc đời mỗi chúng ta lần lượt qua từng câu trong đoạn Tin Mừng hôm nay:
Câu 13: “Khốn cho các người, hỡi các Kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người khóa cửa Nước Trời không cho thiên hạ vào! Các người đã không vào, mà những kẻ muốn vào, các người cũng không để họ vào”.
Có nghĩa là, người Pharisêu đã bịt tai mình, nhắm mắt làm ngơ trước Lời Chân Lý của Chúa Giê-su, trước mầu nhiệm Nước Trời và Ơn Cứu Độ Chúa Giê-su đem đến, và rồi họ cản trở công việc của Người và ngăn cản hoặc bách hại những ai theo Người.
Không ít trong chúng ta cũng thế, đôi khi chúng ta đã không lo luyện tập nhân đức và sốt sắng sống đạo lại còn gièm pha những ai sống đạo đức. Chúng ta đã không lo rao giảng dẫn dắt người khác về với Hội thánh lại còn sống phản chứng làm cho lương dân mất thiện cảm về đạo Công giáo…
Câu 15: “Khốn cho các người, hỡi các Kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người rảo khắp biển cả đất liền để rủ cho được một người theo đạo; nhưng khi họ theo rồi, các người lại làm cho họ đáng xuống hỏa ngục gấp đôi các người”.
Thực ra, thời Do-thái Giáo, việc truyền đạo không nhiều, vì bản chất của họ chủ trương “dân riêng” phải là chính gốc nòi giống, nhưng việc họ lôi kéo thêm những người theo bè nhóm họ (Pharisiêu, Sađốc hay Sađuxê) Pharisiêu chủ trương sống theo Lề Luật với những cách giải thích tỉ mỉ dẫn đến câu nệ lề luật và chọn cái tuỳ hơn cái chính. Để rồi chính họ câu nệ và giữ luật giả hình hoặc cuồng tín mù quáng lại làm cho những ai theo họ nên thảm hại hơn.
Ngày hôm nay, không thiếu những người tỏ ra nhiệt thành “truyền giáo” nhưng không chắc là để Chúa được vinh danh hay là để họ có thêm đồng môn và có dịp để họ khoa trương kiến thức, tự hào về thành công, hoặc nhằm cho danh tiếng mình rạng rỡ, hay là để được thêm phần lợi lộc vật chất đóng góp… để rồi mục đích không phải vì Chúa mà là vì mình.
Các câu 16-22 (nói về việc lời thề).
Không hiểu sao người Do-thái lại có điều luật lạ lùng là “Chỉ đền thờ mà thề thì không thành mà chỉ đồ dùng vàng bạc trong đền thờ lại thành”?. Chẳng lẽ họ xem trọng những “money” hơn nơi thánh. Trong khi Chúa Giê-su lý giải, đã chỉ đền thờ mà thề thì chỉ cả những gì ở trong đền thờ, đã chỉ Trời đất mà thề thì cũng chỉ Thiên Chúa ngự trong đó. Nhưng vấn đề ở đây có lẽ là cấp độ giả hình cao nhất mà Chúa Giê-su đề cập đến, vì “thề là nhân danh Chúa mà nói có ý xin Người làm chứng điều mình nói là thật”, nghĩa là khi đã giả hình thì người ta không ngại dùng cả việc dùng nơi thánh và dùng cả Thiên Chúa làm lời thề như bức bình phong che đậy lòng dạ xấu xa và việc làm sai trái của mình…
Lạy Chúa Giê-su, cách này hay cách khác có thể chúng con đã và đang có thái độ bàng quang trước Lời Chúa, tìm cái hào nhoáng bề ngoài để che đậy lòng trí xấu xa, đi tìm vinh quang cho mình thay vì để Chúa được vinh danh… Xin cho chúng con hôm nay biết tự vấn đời mình, để hoán cải và canh tân, hầu biết suy nghĩ và hành động theo ý Chúa. Amen.
Discussion about this post