THỨ SÁU TUẦN XXIII THƯỜNG NIÊN
I. ĐỌC TIN MỪNG: Lc 6,39-42
Đức Giê-su còn kể cho môn đệ dụ ngôn này: “Mù mà lại dắt mù được sao? Lẽ nào cả hai lại không sa xuống hố? Học trò không hơn thầy, có học hết chữ cũng chỉ bằng thầy mà thôi. Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới? Sao anh lại có thể nói với người anh em: “Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh ra”, trong khi chính mình lại không thấy cái xà trong con mắt của mình? Hỡi kẻ đạo đức giả! Lấy cái xà ra khỏi mắt ngươi trước đã, rồi sẽ thấy rõ, để lấy cái rác trong con mắt người anh em!
II. SUY NIỆM
Sai lầm của một người bình thường, thì tác hại chỉ riêng mình người ấy, nhưng nếu tư tưởng hoặc công việc của một nhà lãnh đạo hay một người lo việc giáo dục sai lầm thì hệ quả kéo theo sai lầm của cả một thế hệ. Thật vậy, khi những người có trách nhiệm xét đoán và phân định sai thì kéo theo cả một hệ thống sai lầm và hậu quả càng trở nên tệ hại. Đó cũng là điều các bậc thầy Do-thái mắc phải mà Chúa Giê-su lên án họ qua bài Tin Mừng hôm nay:
1. Mù dắt mù thì cả hai sẽ lăn cù xuống hố.
Điều Chúa Giê-su nhắm tới đầu tiên chính là những bậc thầy Do-thái, họ đang bị mù về tâm linh vì không nhận ra Chân Lý, không nhận ra Chúa Giê-su là Đấng Cứu Độ, và chính vì sự mù loà đó mà họ đã dẫn đưa cả đoàn dân đến sự sai lạc để rồi phải rơi “xuống hố” diệt vong.
Đó là cái mù đức tin, nghĩa là không biết gì về nguyên nhân và cùng đích của cuộc sống, cũng không biết mình đang sống để làm gì, sau nầy mình sẽ ra sao, cái mù này liên can tới định mệnh đời đời của mỗi người.
Với tư cách là Ki-tô hữu, người môn đệ của Đấng đã tự xưng mình là ánh sáng thế gian, ta phải củng cố niềm tin cho trong sáng và vững bền, để trong nhận thức cũng như trong hành động, ta trở nên đuốc sáng soi cho mọi người về những giá trị siêu nhiêu cũng như tự nhiên của cuộc sống.
Cũng hiểu được cái mù ở đây là cái mù của con mắt tâm hồn, nghĩa là người biết một đôi điều về phương diện nào đó, học lóm được cái gì đó, nhưng thích phô trương giữa dân chúng, thích làm thầy dạy người khác. Xã hội có nhiều người bị mù con mắt tâm hồn thì xã hội sẽ loạn, giáo xứ lắm kẻ bị mù loà tâm linh thì giáo xứ xuống cấp… nhất là người mù tâm linh kia mà giữ được chức vụ trọng yếu trong cộng đoàn hay giáo xứ thì còn tệ hại hơn.
2. Việc mình thì quáng, việc người thì sáng.
Dân gian có câu:
“Chân mình những lấm mê mê
Lại cầm bó đuốc đi rê chân người”
Chúa Giê-su vạch rõ tính cách của nhiều người trong chúng ta thường thì không thấy lỗi lầm của mình, nhưng lại xoi mói dò xét cái lỗi của người khác mà lắm khi cái lỗi của chúng ta còn lớn gấp trăm lần cái lỗi của tha nhân.
“Sao ngươi nhìn cái rác trong mắt anh em, còn cái đà trong chính mắt ngươi thì lại không thấy? Sao ngươi có thể nói với người anh em: ‘Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh’, trong khi chính ngươi không nhìn thấy cái đà trong mắt ngươi. Hỡi kẻ giả hình, hãy lấy cái đà ra khỏi mắt mình trước đã, rồi bấy giờ ngươi sẽ trông rõ để lấy cái rác khỏi mắt anh em ngươi”.
Cái lỗi nhỏ như cái rác của tha nhân thì mình dễ nhìn thấy, nhưng cái lỗi lớn như xà nhà của mình thì lại không thấy. Chúng ta dễ dàng kết án cái lỗi nhỏ nhặt của tha nhân, nhưng lại không ý thức về những tội tày đình của bản thân…
Chúng ta dễ nói lên ý kiến, nhận định chủ quan về người khác, mặc dù chúng ta chẳng có trách nhiệm để làm việc đó, hay sẵn sàng rêu rao cho mọi người biết về những sai lầm, khiếm khuyết của người khác nhằm ngầm ý đề cao mình hơn.
Chúa Giê-su không cấm chúng ta có những nhận xét khách quan, những nhận xét phân biệt phải trái, sai quấy. Nhưng khi chúng ta kết tội và lên án lương tâm người anh em, là chúng ta xâm phạm quyền chỉ dành riêng cho Thiên Chúa. Trong đời sống cộng đoàn, điều này dễ xảy ra khi chúng ta có một chút gì hơn anh chị em mình thì dễ dàng dùng mình làm tiêu chuẩn để lên án người khác, hay những khi “suy bụng ta ra bụng người”, mắt mình dính bụi thì thấy mọi thứ đều bẩn.
Lạy Chúa Giê-su là Ánh Sáng thế gian soi chiếu con mắt tâm hồn của mọi người, xin cho chúng con biết gội rửa con mắt tâm hồn mỗi ngày bằng việc suy tư và thực hành Lời Chúa, để chúng con không bị lầm đường lạc lối, đồng thời nhờ ơn Chúa soi dẫn, chúng con có khả năng dẫn dắt tha nhân đến với Chúa. Amen
Discussion about this post